"Đúng vậy, Du San muốn bám lên người giám đốc Hàn kết quả là bị ném ra.. “Du San thật thảm nha.” “Hừ, chủ động nhào vào trong ngực của người đàn ông nơi công cộng, té vậy đã là nhẹ rồi, mất mặt như vậy để xem lần sau cô ta còn dám không. Du San nghe được câu nói đó, ánh mắt tức khắc trở nên hung tợn, nhưng là vì vừa nãy cô ta đã mất hết tất cả mặt mũi trước mặt mọi người rồi, lúc này thật sự không thể mặt dày mà đi cãi cọ, tức giận đến mức phủi tay oán hận mà rời khỏi, cha cô ta thấy vậy nhanh chóng chạy theo
Mà cha của Tô Diêu Diêu đứng đó trưng ra vẻ mặt vô cùng nghiêm túc “May mắn con không giống như Du San, bằng không lúc này mất mặt chính là con.”
Tô Diêu Diêu vốn dĩ tâm tình không tốt, nhưng khi nhìn đến Du San bị tức thành cái dạng này, trong lòng cô ấy cũng có chút thoải mái, nói đến cùng cô tuy rằng không phải người may mắn nhất, nhưng cô ấy cũng không phải là người xui xẻo nhất.Bởi vì Du San đã giúp cô thu hút gần như là 80% tầm mắt của mọi người rồi “Cha không phải lúc trước ngà nói giám đốc Hàn chưa bao giờ mang nữ nhân nào tham dự các buổi tiệc sao?Nữ nhân vừa rồi lại là sao vậy a?Rõ ràng con thấy cô ta chủ động nhào vào ngực anh ấy mà?” “Đúng vậy, trước đây chưa từng phát sinh việc này mà làm này không biết vì cái gì đột nhiên lại đổi tính, nhưng mà cô gái lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308155/chuong-1120.html