Tiêu Túc rời đi rất nhanh. Ngay sau khi Tiêu Túc đi rồi, La Tuệ Mỹ chạy đến chỗ con gái mình và nói nhỏ: "Kỳ thật, mẹ cảm thấy anh chàng Tiêu Túc này rất ổn, vừa chăm chỉ lại có năng lực, đối xử với mọi người cũng tốt, nhìn qua trông đáng tin tưởng lắm.”
Nghe vậy, Tiểu Nhan nhàn nhạt nhìn La Tuệ Mỹ, La Tuệ Mỹ lập tức cười khan một cái: “Chỉ nói thế thôi, dù sao người ta cũng đi rồi.
Thì Tiêu Túc đã rời đi rồi, La Tuệ Mỹ có nói gì thì cậu ta cũng không nghe thấy được, vậy thì có sao đâu? Người lớn luôn là như thế, cứ để bà ấy nói đi, cũng không mấy đi miếng thịt nào của mình.
Qua vài ngày liền, Tiểu Nhan đều không khơi dậy nổi tinh thần. Mãi đến khi Đậu Nhỏ đến cửa hàng, khuôn mặt của Tiểu Nhan mới miễn cưỡng tươi cười, cùng Đậu Nhỏ trò chuyện một lúc, nhưng rất nhanh Tiểu Nhan lại bắt đầu chán nản. “Dì Tiểu Nhan, hôm nay trong cửa hàng không bận rộn, dì dẫn Đậu Nhỏ ra ngoài chơi được không?” Đậu Nhỏ làm nũng kéo tay Tiểu Nhan, ánh mắt chớpchop.
Tiểu Nhan nhìn Đậu Nhỏ: “Cháu muốn đi đâu chơi?” “Đi khu vui chơi.”
Khu vui chơi?
Trước đây Đậu Nhỏ chưa bao giờ đến khu vui chơi, những thứ mà trẻ con thích, cậu cũng không hề thích, chỉ có hồi ở nước ngoài, Tiểu Nhan hay dẫn Đậu Nhỏ cùng đi. Nhất là lúc chơi tàu lượn siêu tốc và thuyền hải tặc, lần nào chơi cũng rất hứng thú, có khi Đậu Nhỏ còn nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308141/chuong-1134.html