Bị cháu chắt nhắc nhở chuyện này, ông cụ Uất Trì cũng có phản ứng, vì vậy ông lập tức giục chất trai: "Vậy chúng ta đi ngay?" "Vâng!"
Đậu Nhỏ gật đầu, lấy điện thoại di động ra nhắn cho Tổng An hỏi đường rồi cùng ông cụ Uất Trì ra ngoài.
Nửa đêm, Tiểu Nhan đang ngủ mê man, đột nhiên cảm thấy dưới gối rung động. Là điện thoại sao? Tiểu Nhan quá mệt mỏi, rõ ràng cảm thấy rung động, nhưng cơ thể cô không phản ứng gì cả.
Điện thoại rung một hồi rồi cuối cùng cũng dừng, nhưng một lúc sau nó lại bắt đầu rung tiếp, Tiểu Nhan cố gắng đưa tay lấy điện thoại dưới gối, sau đó nghe máy: "Alo..."
Giọng cô nghe có vẻ không có lực, mơ hồ không
Giọng Đậu Nhỏ từ trong điện thoại phát ra rõ ràng: rõ. “Dì Tiểu Nhan!” Tiểu Nhan bất giác nhíu mày: “Đậu Nhỏ? Nửa đêm rồi sao cháu lại gọi điện thoại cho dì? Có chuyện gì không? " “Oa oa, dì Tiểu Nhan mẹ sắp sinh rồi!" "... Ai sắp sinh? Liên quan gì đến dì..." Nói được một nửa, Tiểu Nhan đột nhiên dừng lại, sau đó cơn buồn ngủ hoàn toàn bị dọa chạy, cô trừng mắt ngồi dậy như cá chép nhảy khỏi nước: "Mộc Tử sắp sinh?" "Vâng vâng, dì Tiểu Nhan... Bây giờ chúng cháu đã đến bệnh viện rồi, cháu đã gọi cho cậu của cháu biết rồi, để cậu ấy đến đón dì qua." Mặc dù trong lòng vô cùng hoài nghi, nhưng lúc này Tiểu Nhan vẫn lo lắng hơn, chỉ có thể nói: “Được rồi, dì sẽ đến ngay.
Đặt điện thoại xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308091/chuong-1184.html