🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


**********

Nước ngoài bên này, khi Geogre nhận được tin Hàn Mộc Tử sinh con gái, anh ta đột nhiên hét lớn, không ngừng oanh tạc Facebook của Dạ Mạc Thâm, hỏi tại sao hai vợ chồng không nói cho anh ta biết, anh ta muốn làm ba nuôi của nhóc con những câu như vậy.

Kết quả là vì quá nhiều chuyện, trực tiếp bị Dạ Mạc Thâm block.

Đồi với Geogre, Hàn Mộc Tử đương nhiên sẽ không bạc bẽo với anh ta như Dạ Mạc Thâm.

Dù sao khi ở nước ngoài, Geogre thật sự đã giúp đỡ cô rất nhiều, cô vẫn thích tính cách của Geogre.

Vì vậy sau khi Geogre đến tìm Hàn Mộc Tử tố cáo tội ác của Dạ Mạc Thâm, Hàn Mộc Tử đã gửi sticker trộm cười cho anh ta, sau đó chậm rãi đánh máy nói chuyện với Geogre. "Đừng tính toán với anh ấy, anh và anh ấy là bạn tốt mà, anh còn không biết tính tình của anh ấy sao? Cứ việc kết bạn lại đi...

Thấy cô trả lời chính mình, Geogre không ngừng than thở."Chị dâu, cô không biết con người đó máu lạnh vô tình như thế nào đây. Hãy nghĩ xem trước đây tôi đã giúp đỡ cô rất nhiều mà Uất Trì sao lại nhẫn tâm block tôi." "Đúng vậy, thật nhẫn tâm." Hàn Mộc Tử nghĩ tới đây, nói: "Hay là anh cứ mặc kệ anh ấy đi.” "Như vậy cũng không được, tôi vẫn còn muốn tìm anh ấy tính sổ, chị dâu, mau chụp thêm vài tấm hình của con gái nuôi của tôi cho tôi xem."

Con gái nuôi?

Hàn Mộc Tử chớp mắt, cô vẫn chưa đồng ý, anh ta thật sự tự nhận mình là ba nuôi?

Nghĩ đến đây, Hàn Mộc Tử nhẹ nhàng gõ chữ. "Anh muốn nhận con gái nuôi?" "Đúng vậy, đúng vậy, được không chị dâu?"

Gửi xong, còn gửi kèm cái biểu cảm trông rất tội nghiệp.

Hàn Mộc Tử: " "

Thực ra gia cảnh của Geogre cũng rất lợi hại để cho Giá Nhỏ nhận thêm một người thân nữa cũng có vẻ khá tốt, sau khi Giá Nhỏ lớn lên sẽ có rất nhiều hậu trường?

Dù gì con bé cũng là con gái, có nhiều người chống lưng là chuyện rất tốt.

Hàn Mộc Tử nghiêm túc suy nghĩ.

Bên kia, Geogre nhìn thấy Hàn Mộc Tử im lặng không trả lời tin nhắn của mình, liền hoảng sợ, liên tục gửi mấy tin nhắn, đều là giọng điệu ủ rũ cầu khẩn."Chị dâu à, tôi hứa người ba nuôi tôi đây sẽ đối xử rất tốt với con gái, tôi sẽ chiều chuộng con bé tận trời!” "Chị dâu nhỏ, chị dâu tốt, xem ở chỗ tôi nỗ lực ra sức tác hợp hai người, cô hoàn thành nguyện vọng làm ba của tôi đi được không?"

Nhìn thấy câu cuối cùng của anh ta, Hàn Mộc Tử phì cười, Geogre thật sự muốn làm ba sớm sao?

Đây là ý tưởng huyền diệu gì vậy? Tại sao trước đây lại không thấy anh ta muốn làm ba người ta? "Muốn làm ba thì cứ tự mình lấy vợ, tự mình không phải là được rồi sao? Sao cứ phải nhớ nhung con gái tôi? Giữa hai người còn cách cả đại dương to lớn. Làm sao mà anh chiều chuộng con bé được?" "Mẹ kiếp! Chị dâu nhỏ làm tôi tổn thương quá. Vừa nhìn đã biết các người không quan tâm đến tôi. Tháng sau tôi sẽ trở về Việt Nam. Ông già chế tối không đủ năng lực, muốn ném tôi trở lại công ty trong nước làm từ tầng thấp nhất làm lên, luyện tập một chút, chỉ nghĩ thôi đã thấy tôi số khổ rồi."

Hả? Bắt đầu luyện tập từ tầng thấp nhất? Hàn Mộc Tử chớp mắt gửi tin nhắn. "Vậy là những tháng ngày cay đăng của anh sắp đến rồi, còn có cơ hội chiều chuộng con gái tôi à?" "Chị dâu, cô thực tế quá đi? Xem ra, nếu tôi không chăm chỉ không được rồi! Lần này trở về Việt Nam tôi sẽ cố gắng làm nên sự nghiệp, mạnh mẽ tát vào mặt ông già một cái vì đã dám coi thường tôi.”

Nghĩ đến tin đồn Hàn Mộc Tử nghe người khácnói về Geogre lúc trước khi ở nước ngoài, chuyện ông nội anh ta coi thường không ngoài ý muốn.

Vừa định cùng anh ta trò chuyện thêm vài câu, điện thoại di động của Hàn Mộc Tử đột nhiên bị một bàn tay to, đốt ngón tay rõ ràng giật mất, cô ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi mắt đẹp trai sâu thẳm của Dạ Mạc Thâm.

Dạ Mạc Thâm liếc nhìn màn hình điện thoại, không chút lưu tình mà block Geogre.

Hàn Mộc Tử: "..." "Anh có cần tàn nhẫn như vậy không, lát nữa Geogre sẽ lại phải khóc lóc kêu trời cho coi."

Nghe vậy, Dạ Mạc Thâm duỗi cánh tay dài đem cô ôm vào trong lòng: “Mặc kệ cậu ta.” Được anh ôm trong lòng, hơi thở nam tính quen thuộc lập tức vây lấy cô, hơi thở lạnh lẽo xuyên vào trong hơi thở của cô, nhưng lại khiến Hàn Mộc Tử cảm thấy ấm áp và an toàn không thể nào giải thích được.

Nghĩ đến đây, cô không khỏi vươn tay ôm lấy eo thon của Dạ Mạc Thâm, vùi đầu vào trong lòng anh, "Anh không thân thiện gì cả."

Cô nhỏ giọng phàn nàn.

Giọng nói mang theo ý cười của Dạ Mạc Thâm từ trên đầu truyền đến: "Anh khi nào không thân thiện? Không thân thiện có thể bị em ôm chặt như vậy sao?"

Hàn Mộc Tử: "..." "Anh biết em đang nói người khác mà."Cô ngẩng đầu, khuôn mặt trắng nõn nhìn anh với vẻ bất lực.

Dạ Mạc Thầm cúi đầu, ánh mắt hai người chạm vào nhau "Em cũng biết là người khác, nếu đã là người khác, không thân thiện thì đã sao sao nào?"

Hai người họ không nhìn nhau thì không sao cả, một khi họ nhìn nhau bầu không khí xung quanh phút chốc bỗng trở nên khác lạ..

Dạ Mạc Thầm nhìn Hàn Mộc Tử đang kề sát trong tay mình, ánh mắt chậm rãi dời lên môi cô, hô hấp tăng lên một chút, chậm rãi cúi đầu xuống, sau đó gắt gao nắm lấy đôi môi đỏ mọng của cô.

Mấy ngày gần đây, Dạ Mạc Thâm có thể nói là hoàn toàn tiến vào trạng thái thanh tâm quả dục, không những không có chuyện giường chiếu, mà hôn nhau cũng rất ít.

Đầu tiên là Hàn Mộc Tử không muốn, bởi vì sau khi mang thai cơ thể cô sưng phù đáng sợ, cô không muốn Dạ Mạc Thâm hôn cô khi cô xấu xí như vậy, cho nên mới cự tuyệt.

Đừng nói đó là hôn, thậm chí đến việc ôm cô cũng đừng nghĩ.

Thứ hai là Cổ Mạc Thâm kiềm chế bản thân, cho dù hôn cũng chỉ là chạm môi nhẹ nhàng, nếu hôn sâu, là một người đàn ông, anh khó có thể kiềm chế mình để không động tình, nhưng một khi động tình rồi thì sao?

Mộc Tử đang mang thai, anh có thể làm gì được chứ, còn không phải chỉ có thể tắm nước lạnh.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.