Mãi đến cuối cùng, Dạ Mặc Thâm không nhịn được nữa, trực tiến lên bể lấy Giá Đỗ Nhỏ đang ở trong ngực cô.
Lúc đầu Hàn Mộc Tử còn không chịu, nhưng mà bình thường Dạ Mặc Thâm cũng thường xuyên bế Giá Đỗ Nhỏ, cho nên khi Dạ Mặc Thâm đưa tay muốn bế cậu bé, Giá Đỗ Nhỏ vừa cười vừa duỗi cánh tay nhỏ về phía Dạ Mặc Thâm.
Hàn Mộc Tử muốn chiếm Giá Đỗ Nhỏ làm cửa riêng: “ Đây là con ruột của cô sao? Vừa nhìn thấy ba là không có mẹ nữa! Không phải nói mẹ mới là người con cái ỷ lại vào nhất sao? Mặc dù trong lòng rất khó chịu, nhưng nếu Giá Đỗ Nhỏ đa muốn ba ôm một cái thì tự nhiên cô sẽ không ngăn cản, cho nên cô để mặc cho Dạ Mặc Thâm ôm Giá Đỗ Nhỏ. “Vậy anh bế đi, em trở về phòng nghỉ ngơi.” Nói xong, Hàn Mộc Tử quay người muốn rời đi, nhưng cổ tay lại dị Dạ Mặc Thâm dùng sức giữ lại.“Em vẫn chưa nói cho anh đã xảy ra chuyện gì.” Dạ Mặc Thâm một tay ôm Giá Đỗ Nhỏ rất nhẹ nhàng.
Lúc mới bắt đầu anh không biết phải ôm Giá Đỗ Nhỏ như thế nào, từ lúc đầu bế Giá Đỗ Nhỏ khiến Giá Đỗ Nhỏ không thoải mái đến lúc tiện tay bế Giá Đỗ Nhỏ là một quá trình rất dài.
Bây giờ Dạ Mặc Thâm có thể coi như là một ông bố vú em siêu cấp.
Chỉ cần có Dạ Mặc Thâm ở đây, Hàn Mộc Tử hoàn toàn không cần phải làm gì cả.
Bị anh nằm chặt lấy tay, Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2308022/chuong-1253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.