“Cái này.…..."
“Chị yên tâm đi, em cũng vừa mới phát hiện chức vụ kia bị để trống, hơn nữa đã được một khoảng thời gian rồi mà vẫn chưa tìm được người thích hợp. Hơn nữa em cũng đã nói với chị, nếu chị vào làm ở tập đoàn tập đoàn nhà họ Dạ thì chỗ ở của chị cũng sẽ được giải quyết, bởi vì phúc lợi của nghề đó rất tốt, được trợ cấp một chung cư nhỏ, thích hợp với một cô gái như chị.”
Nghe đến đó, Hứa Yến Uyển có
chút động tâm Thế nhưng mà, cô ta thực sự không muốn tiếp nhận sự giúp đỡ của người khác, luôn cảm thấy như thế rất là khó xử.
Hơn nữa, cô ta vốn rất thích Hàn Thanh, nếu như tiếp nhận sự giúp đỡ của em gái Hàn Thanh, như vậy về sau cô ta.... Còn mặt mũi gì mà đứng trước mặt Hàn Thanh nữa?
Nghĩ tới đây, Hứa Yến Uyển cười khổ một tiếng, sau đó nói: “Em gái Mộc Tử, thật sự vô cùng cảm ơn em, nhưng mà... Chị không thể nhận lời được, thật xin lỗi.”
Hàn Mộc Tử đa nói rõ ràng như vậy rồi, không ngờ rằng đối phương lại từ chối, đây là có chuyện gì?
Sau khi cụp điện thoại xong, Hàn Mộc Tử liền coi mình là Hứa Yến Uyển, tưởng tượng ra tình trạng trước mắt của cô ta, nếu như em gái của người mình thích muốn giúp đỡ mình, đoán chừng cô cũng sẽ từ chối.
Hóa ra là như vậy....
Ánh mắt Hàn Mộc Tử chìm mấy phần.
Cô không ngờ tình cảm của Hứa Yến Uyển đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307998/chuong-1277.html