Vì vậy, khi cô ấy đi tìm Hàn Thanh thì anh ấy đang họp. Khi Hàn Thanh kết thúc cuộc họp, cô ấy đang đợi anh ấy rồi ngủ quên trên ghế sô pha lúc nào không biết.
Khi Hàn Thanh tiến vào, Tiểu Nhan cũng không phát hiện ra.
Cô ấy đang ngủ rất ngon.
Hàn Thanh không muốn quấy rầy cô ấy. Anh ấy bước vào phòng nghỉ lấy một chiếc chăn để đắp cho cô ấy, để cô ấy không bị cảm lạnh. Sau đó lại tiếp tục quay lại làm việc.
Hàn Thanh cho rằng Tiểu Nhan sẽ tự mình tỉnh lại giữa chừng. Nhưng đến giờ tan sở rồi mà cô ấy vẫn còn đang ngủ.
Vì vậy, cuối cùng Hàn Thanh cũng đã nhận ra hình như có điều gì đó không ổn. Trong lòng anh ấy có chút lo lắng cho nên đã đi đến trước mặt Tiểu Nhan, kết quả phát hiện hô hấp của cô ấy vẫn ổn định, ngủ đến đỏ bừng cả mặt.Tuy nhiên, quầng thâm màu xám đen với làn da trắng nõn của Tiểu Nhan lại rất nổi bật.
Vì vậy, đây có phải là lý do tại sao cô ấy đã ngủ quá lâu trong ngày hôm nay rồi không? Cô gái nhỏ của anh ấy gần đây đã làm gì vậy? Nghĩ đến đây, Hàn Thanh ngồi xổm xuống ở trước chiếc ghế sô pha, chậm rãi đưa tay ra.
Đầu ngón tay ấm áp rơi xuống đôi mắt của Tiểu Nhan. Động tác của anh ấy rất nhẹ, rất nhẹ, giống như một con chuồn chuồn chạm nhẹ vào nước.
Cửa văn phòng cũng không được đóng chặt cho nên khi Hứa Yến Uyển tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307932/chuong-1343.html