Tiểu Nhan: "..."
Hàn Thanh thanh toán tiền xong, Tiểu Nhan không nhịn được mắng một tiếng: “Anh điên rồi sao? Hai cái vé này vốn không đến ngần ấy tiền, vậy mà anh lại bỏ ra bảy mươi triệu để mua nó?”
Anh ta là tên đầu heo chắc!
Mặc dù cô biết Hàn Thanh giàu có, sẽ chẳng bao giờ để ý đến con số bảy mươi triệu này, nhưng tiêu xài kiểu ném tiền ra cửa sổ này vẫn khiến cô mắt tròn mắt dẹt.
Mà hai người đàn ông kia không ngờ vậy mà lại nhận được tiền, vui mừng nhìn điện thoại di động, sau đó lại nhìn Tiểu Nhan và Hàn Thanh, bắt đầu khen:
"Em gái này, bạn trai của em thật hào phóng, em có phúc lắm mới tìm được một người bạn trai thế này đấy, hãy trân trọng cậu ấy nhé.”
Tiểu Nhan: “... Liên quan gì đến anh, tôi có nói anh ta là bạn trai của tôi đâu.”
Cô muốn vùng vẫy, nhưng Hàn Thanh cứ ôm chặt lấy cô, không có ý định để cô thoát ra dù chỉ một chút.
“Chà, xem ra hai người lại xấu hổ rồi. Thảo nào cậu ấy không tiếc tiền để theo đuổi em, cậu ấy rất coi trọng em đấy. Người anh em, cậu khá lắm, chúc hai người hạnh phúc nhé..."
Vốn dĩ Hàn Thanh chỉ cảm thấy bọn họ thật lắm lời, muốn bọn họ thu dọn đồ đạc, nhanh chóng rời đi.
Nhưng sau khi bên kia chúc mình và Tiểu Nhan hạnh phúc, chẳng hiểu nghĩ thế nào lại mấp máy môi: “Cảm ơn.
Sau đó, cả hai người kia nhanh chóng thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307917/chuong-1358.html