Gọi taxi cho cô ta ư?
Sắc mặt Hứa Yến Uyển lập tức trở nên khó coi, cô ta âm thầm cắn chặt rằng, sau đó mở nút thắt dây an toàn ra, chui ra khỏi xe.
“Không cần gọi taxi đâu, nếu cô không thích tôi ngồi đây, vậy tôi xuống xe là được rồi.”
Thấy cô ta lui ra, Tiểu Nhan thu điện thoại lại, nở nụ cười: “Vậy à, vậy thì được rồi, nếu đây là lựa chọn của cô, vậy thì tôi tôn trọng cô vậy”
Nói xong, cô cũng không quay đầu mà chui vào chỗ ngồi phía sau, không ngồi vào nơi Hứa Yến Uyển vừa ngồi.
Bầu không khí hiện đang rất căng thẳng.
Chí ít là Hứa Yến Uyển cảm thấy như vậy, cho nên cô vô ý nhìn về phía Hàn Thanh, trong lòng thầm nghĩ, mặc dù anh ta không thích mình, nhưng cũng sẽ nể mặt hai nhà mà nói đỡ giúp cô một chút chứ?
Thế nhưng cô ta nhanh chóng thất vọng, bởi vì ánh mắt Hàn Thanh nhìn liếc qua cô ta không có chút thương tiếc, chỉ thản nhiên nói: “Nhan Nhan được tôi chiều quen rồi, nơi này cách nhà cô cũng không xa, cô đón xe đi, công ty thanh toán.”
Nói xong, Hàn Thanh xách đồ rời đi.
Sau khi xe nổ máy, Hứa Yến Uyển vẫn đứng ngẩn ra đó.
Ngay từ đầu cô ta còn cố gắng chịu đựng, sau một lúc lâu, nước mắt tranh nhau tuôn ra khỏi hốc mắt, không thu lại được.
Toàn bộ ấm ức vào lúc này tuôn ra như được mở công tắc.
Hứa Yến Uyển ngồi xổm xuống, cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307900/chuong-1375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.