“Hừ”” Giang Tiểu Bạch khoanh hai tay rồi ngả người ra sau một cách nặng nề: “Đúng thế, chính là tớ bắt nạt anh ấy đấy, một chàng trai non mềm ngây thơ. Anh ấy còn để ý chuyện này nên tới nói với tớ là anh ấy muốn chịu trách nhiệm với tớ nữa chứ. Tớ thèm vào, anh ấy cũng không nhìn xem bản thân có xứng với tớ hay không?”
Nghe cô ấy nói vậy thì Phương Đường Đường tối sầm mặt mũi lại: ‘Ngoại hình của Tiêu Túc cũng được lắm đó nha, cao ráo mà quan trọng là công ăn việc làm rất ổn định. Mặc dù cậu xinh đẹp thật nhưng lúc hai người đứng chung một chỗ thì cũng xứng đôi lắm mà”
Giang Tiểu Bạch bèn nhìn cô ấy bằng ánh mắt ghét bỏ: “Phương Đường Đường, từ lúc nào mà cậu lại trở nên nông cạn như thế này hả? Tớ nói tớ và anh ấy không xứng đôi là đang ám chỉ ngoại hình của anh ấy ư?”
“Nếu không phải vậy thì ý cậu là gì?”
“Anh ấy thích người khác rồi” Giang Tiểu Bạch nói bằng giọng không mấy vui vẻ.
“Thì kệ chứ, không phải cậu nói là cậu không thích anh ta hả? Vậy anh ta thích ai thì mắc mớ gì tới cậu?”
“Không giống nhau mà, trước đây anh ấy thích ai đúng là chẳng liên quan gì đến tớ nhưng bây giờ thì khác rồi. Bọn tớ ngủ với nhau rồi, anh ấy còn muốn chịu trách nhiệm với tớ nữa. Nhưng trong lòng anh ấy lại có người phụ nữ khác rồi nên sao anh ấy có thể không biết xấu hổ mà nói ba từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307876/chuong-1399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.