Giang Tiểu Bạch trước đó còn đùa giốn, sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Tiêu Túc thay đổi, cô ấy có chút khó hiểu.
“Làm sao vậy? Chỉ là mời tham dự lễ cưới thôi mà? Phải chăng anh và người trong hôn lễ có hiềm khích gì hả?”
Nghe vậy, Tiêu Túc tỉnh táo lại, môi mỏng mím chặt, không nói năng gì.
“Sao đột nhiên im lặng vậy?” Giang Tiểu Bạch nhìn vẻ mặt của cậu ta, nghi hoặc liếc mắt một cái.
Tiêu Túc lúc này mới hỏi: “Cô ấy đi bao lâu rồi?”
Giang Tiểu Bạch sửng sốt một chút rồi trả lời: “Cũng được hai mươi phút rồi”
“Hai mươi phút?”
Bây giờ đuổi theo cũng đã muộn, Tiêu Túc cau mày nghĩ ngợi.
Giang Tiểu Bạch cuối cùng cũng chắc chắn rằng Tiêu Túc như đang giấu giếm cô ấy điều gì đó, sau đó nhìn chằm chằm vào cậu ta.
“Người đến đưa thiệp là một cô gái khá xinh đẹp, nhưng cũng có chút kì lạ”
Nghe thấy thế, lông mày của Tiêu Túc càng nhíu sâu hơn.
Khi Giang Tiểu Bạch nhìn thấy phản ứng của cậu ta, rốt cuộc cô ấy cũng chắc chắn, cười hỏi “Đó là người trong lòng của anh sao?”
Câu nói này cuối cùng cũng khiến Tiêu Túc nhận ra điều gì đó, nhanh chóng quay lại nhìn Giang Tiểu Bạch, chỉ thấy vẻ mặt cô ấy không giống như đang trêu chọc, Tiêu Túc mới nhớ đến những cảm xúc vừa rồi mình ngu ngốc như thế nào.
“Anh…”
Cậu ta vừa mở miệng muốn nói gì đó, nhưng Giang Tiểu Bạch đã nhanh chóng nhét tấm thiệp vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307870/chuong-1405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.