🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hai người nói chuyện xong, Giang Tiểu Bạch cũng rất hài lòng với kết quả thương lượng, vì vậy cũng không gây chuyện với anh nữa mà cùng nhau trở về phòng ngủ.

Lần này Giang Tiểu Bạch đã thoải mái chìm vào giấc ngủ ngay sau khi nằm xuống giường.

Ngược lại, Tiêu Túc bị suy nghĩ giày vò đến không ngủ được, hiện lên trong đầu anh là những lời Giang Tiểu Bạch nói với anh vừa rồi.

Ngoài ra, người mà cô nhắc đến.

Ngày mai cô ấy sẽ mặc váy cưới để làm lễ thành hôn với người mình yêu, chắc hẳn đêm nay cô ấy rất hạnh phúc phải không!

Người mình thích cũng thích mình, hai người có thể yêu nhau đến hết đời thực sự là một điều hạnh phúc.

Anh thì sao!

Anh và Tiểu Bạch, có thể tiếp tục hay không!

Cuối cùng thì đám cưới cũng đến.

Tiểu Nhan đêm qua ngủ không ngon, phải dậy sớm để trang điểm và thay quần áo, khi thức dậy cô buồn ngủ đến mức không mở được hai mắt.

chuyên gia trang điểm ngay lập tức thốt lên khi nhìn thấy cô.

“Cô Hàn, tối qua cô làm gì vậy? Sao quầng thâm mắt lại nặng như vậy?” Câu cảm thán này trực tiếp khiến con mọt ngủ Tiểu Nhan sợ hết hồn, vội vàng mở mắt ra nhìn chính mình trong gương, cô nhận ra quầng thâm của mình nặng đến mức sợ chết khiếp.

“Ai, sao lại thế này?”

Đêm qua rõ ràng cô đã ngủ gật dưới sự thuyết phục của La Tuệ Mỹ, nhưng quầng thâm dưới mắt vẫn to như vậy, vậy hôn lễ của cô hôm nay phải làm sao đây? Đến lúc đó Hàn Thanh liệu có chán ghét cô không”

Thấy cô khóc không ra nước mắt, chuyên gia trang điểm chỉ có thể an ủi cô: “Cô Hàn đừng lo, lúc đó tôi sẽ dùng phấn phủ che giúp cô, không nghiêm trọng lắm đâu.”

“Dù có che đi thì vẫn còn dấu vết? Sớm biết vậy tối qua tôi nên đi ngủ sớm hơn, hai”

z Chuyên gia trang điểm tiếp tục nói: “Cô Hàn, cô đừng lo lắng. Nhiều phụ nữ cũng giống như cô, trước khi kết hôn, họ hồi hộp, vui sướng, đủ loại cảm xúc cứ lởn vởn trong lòng, không ngủ được là chuyện bình thường, tôi có một người bạn đừng nói đến chuyện kết hôn, kể cả ngày mai cô ấy đi gặp khách hàng, hay cô ấy có việc phải đi ra ngoài, đều có thể làm cô ấy căng thẳng đến mức không ngủ được “.

Tiểu Nhan bị thu hút sự chú ý: “Nghiêm trọng như vậy sao? Vậy cô ấy chắc hẳn đã phải trải qua một khoảng thời gian khó khăn?”

“Đúng là rất khó khăn, nhưng cũng không có cách nào khác? Chỉ có thể cố gắng hết sức để điều chỉnh tâm lý của mình, aiya, làn da của cô Hàn thực sự rất đẹp, chúng ta đắp mặt nạ trước, sau đó sẽ trang điểm sau, như vậy hiệu quả mới tốt”

“ Ừm ừm bạ Chuyên gia trang điểm đắp mặt nạ dưỡng ẩm cho Tiểu Nhan, sau đó đắp chăn lên người cô: “Mát-xa thêm một chút để làm mờ quầng thâm, đắp mặt nạ cũng cần thời gian. Trong thời gian này, cô Hàn dành thời gian để ngủ bù đi, để đến lúc đó còn có sức làm lễ”

“Ừm, được”

Mặt nạ do chuyên viên trang điểm chuẩn bị đắp lên mặt để hạ nhiệt, tuy hơi lạnh nhưng trong phòng có bật máy sưởi nên cô cảm thấy khá thoải mái.

Ngay sau đó, Tiểu Nhan chìm vào giấc ngủ.

Chuyên viên trang điểm đem trợ lý của mình đi ra ngoài: “Để cô ấy ngủ một lát. Mặt nạ cần đắp trong hai mươi phút. Cô đi xem đồ ăn chuẩn bị hôm nay có điểm tâm không. Lấy cho cô ấy một chút đồ ăn nhẹ dễ tiêu hóa, thanh đạm chút”

“Vâng ạ.” Người trợ lý sau khi nghe chuyên viên trang điểm phân phó liền rời đi ngay.

Chuyên viên trang điểm bắt đầu chuẩn bị những thứ cần sử dụng trong ngày hôm nay, lấy chúng ra và trộn lên.

Hôm nay ba mẹ của Tiểu Nhan cũng phải trang điểm, vốn dĩ ba Chu không chịu, nhưng nghe nói hôm nay có lẽ có nhiều người thượng lưu, họ cảm thấy không thể làm mất mặt con gái mình nên đã đồng ý trang điểm.

Nơi trang điểm của họ được bố trí trên một tầng khác.

Cả hai trò chuyện khi trang điểm.

“Ông già, ông kiếp này lớn như vậy còn chưa trang điểm bao giờ đúng không?” La Tuệ Mỹ vừa mím miệng vừa trêu chồng.

Nghe vậy, vẻ mặt của ông Chu có chút kỳ quái, ông trả lời: “Vậy thì không, lần này con gái kết hôn, haiz, ai mà ngờ rằng nó sẽ gả cho Tiểu Thanh, đừng nói con gái, đến tôi cũng cảm thấy không chân thực. Đến bây giờ tôi vẫn nghĩ mình đang nằm mơ. Có phải khi tôi tỉnh dậy, mọi thứ sẽ kết thúc hay không?”

“Bậy bậy, nói cái gì thế hả, con gái đã vậy ông cũng vậy nốt, chê sống lâu quá đúng không, cẩn thận tôi đập ông.”

Hai chuyên viên trang điểm không ngừng chúc mừng bọn họ, phúc khí thật tốt, con gái gả cho một nhà tốt như vậy, sau này có thể an tâm hưởng phúc.

La Tuệ Mỹ nghe xong rất thoải mái, nói với họ: “Cảm ơn, đợi lát nữa lúc hôn lễ tổ chức, nhớ uống rượu mừng, hôn lễ kết thúc xong tôi sẽ phát lì xì cho các cháu”

Chuyên viên trang điểm chính là chờ những lời này, hai người nghe xong trong lòng liền hưng phấn.

“Cám ơn ạ, chúc con gái bác tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc”

Không khí hạnh phúc tràn ngập khắp nơi, không ai để ý rằng lúc này có một bóng người lén lút xông vào phòng thay đồ của Tiểu Nhan.

Mười lăm phút sau.

La Tuệ Mỹ và ba Chu cuối cùng cũng trang điểm xong.

La Tuệ Mỹ tiếp tục trêu chọc người đàn ông lớn tuổi của mình, đồng thời gợi ý: “Chúng ta có nên lên xem con gái trang điểm thế nào rồi không?”

Ba Chu cũng chỉ có duy nhất một đứa con gái, đơn giản là thương yêu cưng chiều như bảo bối, nghe xong cũng thấy nên lên xem sao, nhẹ gật đầu, hai vợ chồng liền cùng nhau ra ngoài.

Vừa đi ra ngoài, hai người hình như ngửi thấy mùi kỳ lạ.

Hôn lễ được tổ chức ở một khách sạn sáu sao, ngửi thấy mùi khét lẹt, cả hai đều cau mày: “Này, khách sạn này có chuyện gì vậy? Sao lại có mùi khét, là người nào nấu ăn vậy? Tay nghề kém như vậy?”

Nghe vậy ba Chu không khỏi mỉm cười, nói “Sợ là ngay cả tay nghề của Tiểu Nhan chúng ta cũng không thể sánh được?”

“Vậy thì chưa chắc đâu”

La Tuệ Mỹ rất tự hào về tay nghề của con gái mình.

Cả hai vừa cười vừa hỏi đường rồi bước lên lầu.

Ngay khi chuẩn bị lên lầu, nghe thấy tiếng bước chân hỗn loạn, có vài người chạy xuống lầu.

La Tuệ Mỹ và ba Chu nhìn thấy sự hoảng sợ trên khuôn mặt của họ nên không thể không hỏi: “Có chuyện gì vậy các cháu?”

“Bác trai bác gái, hai người lên lầu làm gì ạ!

Trên lầu không biết phòng nào bốc cháy, nghe nói lửa cháy rất lớn, cũng không biết có lan sang phòng khác hay không, hai người đã lớn tuổi xin đừng chạy lung tung, mau mau xuống lầu đi ạ”

“Cháy?” Trong mắt hai người thoáng hiện lên tia hốt hoảng, hai người nhìn nhau rồi nhanh chóng đi lên lầu.

Người thanh niên thấy hai người không chỉ không chịu nghe lời mình, còn muốn tiếp tục đi lên lầu, lại ngăn cản: “Bác trai bác gái, hai người lên lầu làm gì, trên lầu đang cháy, đừng đi lên, nguy hiểm lắm”

La Tuệ Mỹ lo lắng trả lời: “Con gái chúng tôi còn đang trang điểm trên đó, chúng tôi phải đi báo cho nó biết”

Hai người vừa vội vừa gấp, rất nhanh đã không thấy bóng dáng, người thanh niên không còn gì để nói.

Đồng thời lúc đó, chuông báo động của khách sạn kêu lên.

“Đã gọi cảnh sát cứu hỏa chưa?”

“Không biết nữa, chắc là có người gọi rồi.”

Mọi người bàn tán xôn xao, cuối cùng họ lấy điện thoại di động ra để báo cháy.

Tiểu Nhan là bị ngộp mà thức giấc, đang ngủ mê man, cô cảm thấy hơi khó thở nên đã mở mắt ra.

Chiếc mặt nạ trên mặt cô vẫn còn, nhưng không biết tại sao có một ngọn lửa lớn đột nhiên bùng cháy trong phòng, hơn nữa vị trí cháy còn rất gần chỗ cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.