🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tiếp theo sẽ tiến hành theo quy trình, phù rể và phù dâu nhích lại gần nhau không ngừng làm sinh động bầu không khí.

Sự tĩnh lặng vừa rồi của Giang Tiểu Bạch và Tiêu Túc cũng biến mất sạch sẽ, đợi đến khi Tiêu Túc đọc tờ giấy cam đoan kia thì tất cả người ở bên cạnh đều móc điện thoại di động ra quay video rồi gửi lên nhóm bạn bè.

Giang Tiểu Bạch thấy thế thì dặn dò: “Sau khi mọi người gửi rồi tuyệt đối không được xóa nha, đến lúc đó thuận tiện gửi cho mình, sau này nếu như anh ấy không làm theo đúng như trên đó thì mình sẽ đập đoạn video cam đoan đó vào mặt anh ấy mỗi ngày”

Những lời này ngay lập tức làm cho những người khác bật cười.

Sau khi đọc xong giấy cam đoan, Giang Tiểu Bạch đồng ý gả cho anh trong tiếng động ồn ào, Tiêu Túc giúp cô đeo giày, lúc cúi đầu vẻ mặt của anh †ập trung, động tác nhẹ nhàng, đeo giày lên đôi chân nhỏ nhắn xinh xắn của Giang Tiểu Bạch.

Không đợi Giang Tiểu Bạch kịp phản ứng Tiêu Túc bèn cúi người xuống đặt một nụ hôn lên môi cô, mọi người ở xung quanh lập tức cười vang.

Đợi đến khi Tiêu Túc lùi ra Giang Tiểu Bạch nhìn thấy môi mỏng của anh dính một ít son trên môi mình, ngay sau đó cô bị bế lên.

Giai đoạn đầu tiên hoàn thành việc đón cô dâu mới. Tiếp theo phải tới nơi tổ chức đám cưới, thực ra thì còn chuẩn bị áo cưới ở phía sau, Giang Tiểu Bạch không thích áo cưới nhưng mà Lương Nha Hòa có ý muốn cô thử một lần mặc lúc cử hành đám cưới cho nên Giang Tiểu Bạch đồng ý.

Trên đường tới hiện trường tổ chức đám cưới Giang Tiểu Bạch lau son môi màu đỏ tươi ở trên môi Tiêu Túc, sau đó khẽ hỏi anh: “Son môi của em bị anh dính nhiều như vậy có phải là hỏng rồi không?”

Nghe vậy Tiêu Túc cúi đầu nhìn cô, ánh mắt của anh hơi nghiêm túc, giọng nói hơi khàn: “Không có, vẫn còn tốt”

Lúc nói chuyện tay của anh không tự giác bóp cằm của cô, không kìm lòng được cúi người tới gần cô.

Giang Tiểu Bạch liếc mắt đã có thể nhìn ra suy nghĩ của anh nên lập tức đưa tay ngăn ở trước người Tiêu Túc, ngăn cản anh tiếp tục tới gần.

“Anh làm gì vậy? Lát nữa còn phải tổ chức đám cưới đấy, anh như vậy sẽ làm mất lớp son trên môi em”

Tiêu Túc trừng mắt nhìn giống như hỏi thăm, hình như đang xác định gì đó.

“Không phải còn có thể tô lại son sao?”

Nghe vậy Giang Tiểu Bạch hơi sửng sốt, khẽ chớp lông mi: “Có thể tô lại nhưng mà…”

“Vậy thì không sao.”

Tiêu Túc liều lĩnh hôn xuống, Giang Tiểu Bạch chỉ cảm thấy ngũ quan của anh phóng lớn ở trước mặt, ngay sau đó môi của mình bị khóa chặt không giống như nụ hôn ở trong phòng.

Ở trong phòng chỉ là nụ hôn chứng minh nên rất nhẹ vừa chạm vào rồi rời đi ngay, nhưng hôm nay Giang Tiểu Bạch tô son rất đậm hơn nữa lại còn là màu đỏ tươi cho nên Tiêu Túc cho dù chỉ chạm nhẹ cũng sẽ bị dính vào. Chứ đừng nói chỉ là bây giờ Tiêu Túc hôn rất mạnh, lúc đầu cô còn chống cự thế nhưng sau đó hàm răng bị cạy ra Giang Tiểu Bạch không nói được, cơ thể mềm nhữn rúc vào trong lòng Tiêu Túc, anh đưa tay vịn eo của cô, một tay vịn vai của cô truyên sức lực lại cho cô.

Đợi đến khi nụ hôn này kết thúc Tiêu Túc thối lui, Giang Tiểu Bạch nhìn thấy môi và trên hàm răng của anh đều dính rất nhiều màu đỏ, vẻ mặt lập tức đỏ lên lại còn hơi ghét bỏ.

“Thật chán ghét, ở trên đó đều là son môi”

Tiêu Túc cảm thấy không sao cả cũng không chê, anh chỉ đưa tay lau khóe môi giúp Giang Tiểu Bạch, giọng nói hơi khàn: “Rất đẹp”

“Hử?”

Lúc đầu Giang Tiểu Bạch nghe không hiểu anh đột nhiên nói hai chữ này là có ý gì, sau khi tiêu hóa mới kịp phản ứng; “Ý của anh là em tô son nhìn rất đẹp sao?”

Tiêu Túc khẽ ừ, lỗ tai của anh vẫn đỏ như trước.

Thế là Giang Tiểu Bạch lại không nhịn được muốn trêu anh.

Cô vươn tay ra nhưng không bóp mà dùng đầu ngón tay khẽ vuốt lỗ tai Tiêu Túc, không hề dừng lại đồng thời dịu dàng nói: “Đẹp vậy sau này mỗi lần trước khi hôn em sẽ tô son cho anh xem?”

Nói xong cô bèn cảm thấy lỗ tai của Tiêu Túc lại đỏ lên, thực ra Giang Tiểu Bạch cũng hơi nóng mặt bởi vì cô thường không nói ra được những lời như vậy, đừng nhìn thấy cô nói trắng trợn như vậy chứ thực ra cô cũng rất thẹn thùng.

Tiêu Túc khẽ ho rồi đưa tay chạm vào mặt của cô: “Đừng, không phải em mới vừa ghét bỏ sao?”

“Không phải anh thích sao? Mùi thế nào?” Giang Tiểu Bạch cố ý xích lại gần rồi dùng mũi cọ xát vào anh: “Mùi gì?”

Tiêu Túc thật sự nghiêm túc nghĩ tới vấn đề này, sau đó nói: “Mùi hoa 3M quả: Giang Tiểu Bạch khàn giọng, không ngờ anh thật sự nếm ra được.

Lúc này mặc dù son môi của Giang Tiểu Bạch đã trôi hết nhưng bờ môi của cô vẫn đỏ tươi như cũ, loại màu sắc này không giống với màu son môi nhìn quá tươi đẹp, làm cho người ta nhìn thấy rất muốn…

Tiêu Túc hít sâu xoa dịu sự bồn chồn trong lòng khẽ nói: “Lát nữa lúc xuống xe tìm chuyên gia trang điểm tới tô son lại cho em”

Không thể để cô cứ như vậy đi gặp người khác, hiện trường có không biết bao nhiêu là đàn ông, Tiêu Túc có tính chiếm hữu nên không muốn để người đàn ông khác nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp của Giang Tiểu Bạch.

Thậm chí anh còn muốn giấu cô đi, đám cưới và những chuyện khác để người khác xem.

Người phụ nữ của anh ăn mặc đẹp như vậy tại sao phải để cho những người kia nhìn chứ?

Cho nên lúc chuẩn bị xuống xe Giang Tiểu Bạch muốn gọi chuyên gia trang điểm tới tô lại son cho cô, cô vừa mới muốn mở cửa xe thì vòng eo đã bị Tiêu Túc ôm chặt sau đó kéo ngược trở về.

“Sao vậy?”

Tiêu Túc nhìn màu môi của cô còn có trang điểm trên khuôn mặt ngày hôm nay với ánh mắt thâm trâm: “Em tìm chuyên gia trang điểm ở đâu vậy?”

“A? Mẹ anh tìm đó, mẹ anh nói rằng chuyên gia trang điểm này có kỹ thuật tốt nên có rất nhiều người tìm cô ấy”

Trong mắt Tiêu Túc hiện lên cảm xúc không biết là gì, Giang Tiểu Bạch không hiểu phản ứng lại: “Sao vậy?

Không đẹp sao?”

“Không phải” Tiêu Túc lắc đầu, quá đẹp, đẹp đến nỗi không chịu được, nhưng mà Tiêu Túc không nói những lời này ra mà chỉ uốn nắn cô: “Sau hôm nay không phải là mẹ anh nữa mà là mẹ chúng ta.”

Giang Tiểu Bạch hơi sửng sốt một lát sau cười đi tới nhẹ nhàng chạm vào đầu Tiêu Túc.

“Được rồi, là mẹ của chúng ta, vừa rồi em nói sai, em vẫn chưa thể quen ngay được.”

Cô lúng túng lè lưỡi với Tiêu Túc.

Tiêu Túc thấy vậy thì đôi mắt càng trở nên sâu hơn, anh kéo cô qua cúi đầu.

Mấy phút sau cửa sổ xe bị gõ vang.

“Này, chúng ta còn phải xuống xe đấy, lát nữa đám cưới sẽ bắt đầu”

Lúc này Giang Tiểu Bạch mới đẩy Tiêu Túc ra thở gấp, khuôn mặt trắng bệch ngượng ngùng trở nên đỏ bừng sau đó cô xoa miệng của mình, khẽ ho giả bộ như không sao bước xuống xe.

Đương nhiên trước khi xuống xe cô còn hung hăng trừng mắt liếc nhìn Tiêu Túc.

Sau khi xuống xe chuyên gia trang điểm đứng ở cách đó không xa nhìn thấy Giang Tiểu Bạch đi tới, vốn dĩ trên mặt vẫn còn nở nụ cười nhưng sau khi nhìn thấy Giang Tiểu Bạch thì trực tiếp hóa đá.

Một lát sau cô ấy kêu lên: “Ôi, sao môi của cô lại trở nên như thế này?”

„ Giang Tiểu Bạch: “……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.