Tiêu Túc đi lên phía trước, giúp cô cột tóc phía sau lại, vừa nói: “Sao anh có thể bắt nạt em được chứ? Từ lúc chúng ta ở bên cạnh nhau cho đến bây giờ, không phải đều là em bắt nạt anh hay sao?”
Nghe thế, Giang Tiểu Bách chớp chớp mắt, quay đâu trừng mắt nhìn Tiêu Túc, hừ lạnh một tiếng.
“Biết là tốt, chỉ có thể là em bắt nạt anh thôi, anh không được bắt nạt em, còn nữa, anh cũng không được để người khác bắt nạt anh, su này chỉ có mình em được bắt nạt anh”
“Được, đều đồng ý với em. Tiêu Túc nắm tay cô, hai người vốn dĩ chuẩn bị đi ra ngoài, kết quả nói chuyện tình yêu sến súa xong không khí có chút nồng nàn.
Không đợi Tiêu Túc hôn xuống, Giang Tiểu Bạch đã tự mình chủ động nhón chân lên, vừa đưa tay ôm lấy cổ anh.
Trong chốc lát, hai người hôn nhau thắm thiết, quần áo rơi xuống.
Ngày thứ hai đến Thái Lan, lại là trải qua ở khách sạn.
Lúc tối, Giang Tiểu Bạch nằm trên giường nghịch điện thoại, nhìn thấy Phương Đường Đường gửi một tin nhắn cho cô, hỏi cô tuân trăng mật trải qua như thế nào, có chụp hình không?
Giang Tiểu Bạch nhìn tin nhắn đó liền muốn ha ha cười hai tiếng, chụp hình gì chứ, hai ngày đều trả qua trong khách sạn, sau đó mệt đến mức trực tiếp ngủ nghỉ, ngủ dậy lại ăn đồ, ngay cả xung quanh còn chưa đi.
“Không có chụp.
Cho nên Giang Tiểu Bạch trực tiếp trả lời ba chữ, đơn giản súc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307780/chuong-1494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.