Đôi mắt tròn tròn, cơ thể cũng tròn tròn.
Dù sao thì chỗ nào cũng tròn, cái tên thực sự là vô cùng phù hợp.
“Viên Viên” Hàn Mộc Tử cầm khăn giấy lau khóe miệng cho Đường Viên Viên đang ăn đồ ăn, sau đó khẽ nói: “Nào, làm quen với anh một chút được không?”
“Được” Đường Viên Viên lên tiếng, giọng nói vô cùng xinh xắn đáng yêu, mềm mại giống như người cô bé vậy.
Dì ở trước mặt đã cho cô bé ăn rất nhiều đồ ăn ngon nên Đường Viên Viên rất thích dì này, cũng rất nghe lời dì.
“Đây là con trai của dì tên là Đậu Nhỏ”
Nghe vậy Đậu Nhỏ hơi không hài lòng nhíu lông mày: “Mẹ, đó là biệt danh của con, tại sao lại nói biệt danh của con với con bé chứ?”
“Hai đứa đều là trẻ con nên biệt danh thì sao chứ?”
“Anh, anh tên gì?” Đường Viên Viên bất ngờ chủ động hỏi tên của Đậu Nhỏ.
Đậu Nhỏ hơi đắc ý cong khóe môi: “Em nghe cho kỹ nhé, tên anh có bốn chữ, Uất Trì Diệc Thù.”
Hình như Đường Viên Viên không nhận ra bốn chữ này, nhưng mà lại nghiêm túc nhìn khẩu hình phát ra âm tiết của Đậu Nhỏ, sau đó lắp ba lắp bắp nghiêm túc kêu tên của Đậu Nhỏ.
Bởi vì câu nói này nên không hiểu sao Đậu Nhỏ cảm thấy Đường Viên Viên ở trước mặt nổi bật lên vẻ dễ thương, hơn nữa có lẽ là bởi vì cậu bé lớn hơn cô bé cho nên Đậu Nhỏ đi tới đưa tay sờ đầu của cô bé.
“Kêu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307774/chuong-1500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.