Sau khi kết thúc huấn luyện quân sự, mọi người đều đen hơn rất nhiều, lại vừa lúc ngày hôm sau là thứ hai nên mọi người đều không có thời gian nghỉ ngơi, khi trở lại trường học cũng đã gần chạng vạng. Sau khi cầm điện thoại, việc đầu tiên Đường Viên Viên làm là nhắn tin cho Uất Trì Diệc Thù.
Nhưng vừa cầm lấy điện thoại thì cô bé đã nhận được tin nhắn từ Uất Trì Diệc Thù. "Tới cổng phụ của trường, anh cho em một thứ."
Lúc này, Đường Viên Viên đặt điện thoại xuống dưới gối, vội vàng chạy ra ngoài.
Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn bên cạnh nhìn thấy cảnh này, liếc mắt nhìn nhau rồi chạy tới muốn lấy điện thoại di động của cô bé. Mạnh Khả Phi lập tức xoay người ngăn chặn: "Đừng đụng vào đồ của cậu ấy." "Mạnh Khả Phi, tránh ra cho tôi." "Lại là cậu? Có phải cậu quyết tâm muốn đối nghịch với chúng tôi hay không?"
Trương Hiểu Lộ nắm lấy mái tóc dài của Mạnh Khả Phi, biểu cảm tàn nhẫn như muốn cô bé phải chết. Mạnh Khả Phi ngẩng mặt lên, trong mắt không có chút sợ hãi: "Cậu đánh nhau, mục tiêu của các cậu là anh trai của Viên Viên đúng không? Vừa hay trước đây tôi có quen biết anh trai cậu ấy, nếu cậu dám đánh tôi một lần nữa, tôi sẽ nói cho anh trai của Đường Viên Viên biết quan hệ nam nữ của các cậu không rõ ràng." “Cậu dám!” Trương Hiểu Lộ vung tay lên, suýt chút nữa tát xuống, nhưng lại bị Viên Nguyệt Hàn ở bên cạnh ngăn lai. “Cậu làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307717/chuong-1558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.