“Anh ơi, có chuyện gì vậy ạ?” Đường Viên Viên ngẩng.mặt khó hiểu nhìn Uất Trì Diệc Thù.
Ánh mắt của cô bé trong trẻo, không lẫn chút tạp chất, Uất Trì Diệc Thù không muốn cô bé nhìn thấy phương diện không tốt, liền thấp giọng nói: “Trẻ con không nên hỏi quá nhiều, cứ đi theo anh là được rồi”
Đường Viên Viên luôn luôn nghe lời của Uất Trì Diệc Thù, từ nhỏ đến lớn đều đi theo cậu, cũng một mực tin tưởng cậu, nên cô bé cũng không hỏi thêm gì nữa, mà đứng dậy ngoan ngoãn đi đến bên-cạnh Uất Trì Diệc Thù.
“Đi thôi” Uất Trì Diệc Thù nắm lấy tay cô bé muốn rời khỏi đây, nhưng lúc quay người lại liền bắt gặp Ôn Cảnh Nhu đang bước tới. Cô ta đã mặc một chiếc váy dạ hội xinh đẹp, trên đầu còn đội chiếc vương miện sinh nhật, đi một đôi giày pha lê, trong mắt của Đường Viên Viên, cô ta tựa như một cô công chúa xinh đẹp bước ra từ truyện tranh vậy.
Tâm tư của cô gái nhỏ rất đơn thuần, không có nhiều sự phức tạp đến thế, cô bé cảm thấy người ta xinh đẹp nên cứ nhìn chăm chằm vào đối phương.
“Diệc Thù, cậu đến hơi muộn nha. Viên Viên đã ở đây ăn gần hết một chiếc bánh kem và vô số món tráng miệng rồi.”
Ánh mắt Uất Trì Diệc Thù lạnh như băng liếc nhìn cô ta, bờ môi mỏng mím chặt. Còn sắc mặt của Chung Sở Phong tuy cũng không được tốt cho lắm, nhưng cậu cũng không nói ra những lời cay nghiệt với Ôn Nhu Hòa giống như trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307704/chuong-1571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.