Cô bé nhớ rằng chị gái kia cũng gầy và cao giống anh trai của mình, mặc dù chị gái không cao bằng anh trai nhưng chị ấy khá mảnh mai, khuôn mặt trang điểm và trên người lại có mùi thơm.
Cô bé không biết người khác nghĩ gì, nhưng bản thân Đường Viên Viên cho rằng chị gái ấy thật sự rất ưu tú, nếu được như chị ấy thì tốt biết bao.
Sau đó, Đường Viên Viên tìm quần áo trong tủ cả nửa ngày, phát hiện quần áo của mình thật ấu trĩ, giống như là của trẻ con.
Sau khi chọn tới chọn lui, cuối cùng Đường Viên Viên cũng có chút chán nản nên không chọn nữa, cứ như vậy đi xuống lầu gặp Uất Trì Diệc Thù.
“Diệc Thù, năm mới rồi, cháu cũng đã hai mươi mốt tuổi rồi, thời gian trôi nhanh quá.”
Uất Trì Diệc Thù mím môi mỏng, cười nhạt nói: “Dạ”
“Đứa nhỏ Viên Viên này mới năm nào có chút xíu, bây giờ cũng đã mười bảy tuổi rồi. Một năm nữa, đứa nhỏ này cũng sẽ thành niên”
Câu cuối cùng, thật ra bà Đường đang cố ý nhắc nhở Uất Trì Diệc Thù.
Con gái bà ấy không biết gì về tình cảm, nhưng chắc chắn Uất Trì Diệc Thù sẽ biết, dù sao thì đứa nhỏ này trưởng thành rất tốt, lại chững chạc bình tĩnh, có lẽ cũng hiểu được những điều bà ấy đang ám chỉ.
Trên thực tế, Uất Trì Diệc Thù làm sao lại không nghe ra bà Đường đang nói bóng nói gió gì đó, nhưng cậu không biết chính xác hàm ý trong lời nói của bà Đường là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307689/chuong-1586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.