Những ngôi nhà ở Tuyết Hương rất đẹp, đều có cấu tạo đặc biệt. Bên trên đều được phủ đầy tuyết, tất cả đều là một màu trắng xóa. Tất cả các căn nhà đều có kiểu dáng như nhau, trước mỗi căn nhà đều có cái xẻng và chổi để quét sạch tuyết đọng trước cửa đi. Ngoài ra còn có đèn đường chiếu sáng cho người đi đường nữa.
Trước khi màn đêm buông xuống thì bầu trời trong vất vô cùng, đẹp đến mức mọi người tưởng đây không phải là cảnh đẹp chốn nhân gian mà chính là chốn bồng lai tiên cảnh.
Đường Viên Viên bảo Uất Trì Diệc Thù thả cô bé xuống, sau đó cô bé lấy điện thoại di động ra chụp vài tấm ảnh. Lát sau cô bé như nhớ ra điều gì vội ngẩng đầu lên nói với Uất Trì Diệc Thù.
“Anh à, chúng ta chưa có tấm hình chụp chung nào. Chúng †a chụp chung một tấm đi, được không?”
Từ trước đến nay, Uất Trì Diệc Thù luôn luôn đồng ý đối với những yêu cầu của Đường Viên Viên đưa ra, cho nên nghe cô bé nói vậy thì cậu liền gật đầu: “Được”
Bây giờ các chức năng của điện thoại di động đều rất hiện đại nên Đường Viên Viên mở một chức năng tự chụp hình ra rồi nói: “Anh à, vậy chúng ta dùng cái này đi”
“ừ”
Chờ cho cô gái bé nhỏ điều chỉnh xong vị trí thì Uất Trì Diệc Thù khom lưng cúi xuống gần cô bé. Vốn dĩ Đường Viên Viên muốn chọn một cảnh nền đẹp nhưng không ngờ sau khi cậu dựa sát vào thì cô bé đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307680/chuong-1595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.