🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Cậu ta sẽ không hỏi thêm nữa chứ? Mạnh Khả Phi mơ hồ có thể tưởng tượng được, nếu hai người Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn kia được Đường Viên Viên và Uất Trì Diệc Thù không phải là anh em ruột, sau đó sế có phản ứng như thế nào.

Chỉ sợ đến lúc đó người bị bắt nạt chính là Đường Viên Viên.

Cho nên nếu như có thể không nói thì chắc chắn cô ấy sẽ không nói.

Đừng quay đầu lại, đừng quay đầu lại mà.

Mạnh Khả Phi thầm khẩn cầu trong lòng.

Nhưng mà ông trời lại không hề nghe thấy lời cầu nguyện của cô ấy.

Trương Hiểu Lộ quay đầu lại, hai mắt híp lại với vẻ nguy hiểm, cô ta nhìn chăm chằm về phía Mạnh Khả Phi.

“Không đúng lắm, nếu đáp án chỉ đơn giản như vậy thì ngay từ đầu sao cậu lại không trả lời được chứ?”

Thích một người thì có vấn đề gì mà phải che giấu kỹ như vậy, trừ phi Mạnh Khả Phi muốn che giấu người mà Đường Viên Viên thích thầm.

“Là ai?”

“Có chuyện gì vậy?” Viên Nguyệt Hàn thật ra vẫn chưa kịp lấy lại phản ứng, thấy sắc mặt của Trương Hiểu Lộ kỳ quái cũng phát hiện có chút không thích hợp, nhưng cố gắng như nào cũng không nghĩ ra được, chỉ có thể hỏi lại cô ta.

Trương Hiểu Lộ cười lạnh một tiếng.

“Có chuyện gì à, những lời này phải hỏi cậu ta mới đúng chứt”

Trương Hiểu Lộ lại một lần nữa túm tóc của Mạnh Khả Phi: “Người cậu ta thích là ai?”

Mạnh Khả Phi không ngờ tới Trương Hiểu Lộ vậy mà không ngu ngốc tới nỗi đó, nhanh như vậy đã tìm ra điểm không thích hợp, hơn nữa cô ta đã có thể đoán được đại khái rồi, cô ấy bực bội nói: “Cậu hỏi tôi làm gì? Trong lòng cậu không phải đã đoán được rồi hay sao?”

Cô ấy thật sự đã chịu đủ rồi!

Mạnh Khả Phi dùng một tay đẩy tay cô ta ra, nhân tiện hất tất cả đồ trên bàn xuống đất.

“Việc này thì có liên quan gì tới tôi? Nếu cậu đã thông minh như vậy thì có thể tự mình đoán được rồi, vậy thì cần gì hỏi tới tôi!”

Không ngờ cô ấy lại thừa nhận nhanh như vậy, Trương Hiểu Lộ không thể tin được trừng lớn mắt.

“Chuyện đó là thật à?”

Viên Nguyệt Hàn hỏi: “Rốt cuộc là sao vậy? Cái gì mà thật với chẳng giả cuộc hai cậu đang nói gì thế Trương Hiểu Lộ lại tiến lên túm chặt lấy cổ áo của Mạnh Khả Phi.

“Hai người họ không phải anh em ruột sao?”

Nghe được ba chữ “anh em ruột” này, Viên Nguyệt Hàn cũng đã đoán được phần nào, trên mặt xuất hiện sự khiếp sợ, vừa giật mình lại vừa kinh ngạc, nhưng cũng có chút không thể tin được.

Tại sao lại như vậy?

“Anh em?” Mạnh Khả Phi cười lạnh ra tiếng: “Viên Viên gọi anh ấy là anh trai, nhưng anh ấy có bao giờ gọi cậu ấy là em gái đâu, vì sao lại biến thành anh em ruột rồi?”

Trương Hiểu Lộ không nói gì thêm, vẫn có chút không tin tưởng được.

“Cậu lừa tôi! Hai người họ sao có thể không phải là anh em ruột chứ?”

“Tin hay không thì tùy cậu thôi, dù sao chuyện cậu muốn biết cậu cũng tự đoán ra được rồi, đừng đeo bám lấy tôi để hỏi những chuyện như vậy nữa. Tôi chỉ muốn tập trung học tập cho tốt thôi, những chuyện đó chẳng liên quan gì tới tôi hết!”

Mạnh Khả Phi hất tay Trương Hiểu Lộ ra, sau đó cầm cặp sách của mình lên chuẩn bị rời đi.

“Mạnh Khả Phi!” Trương Hiểu Lộ gọi cô ấy lại, giọng nói lạnh lẽo: “Thật không ngờ đó, cậu cũng rất lợi hại.”

Nghe cô ta nói vậy, mặt Mạnh Khả Phi biến sắc nhưng không nói gì.

“Đường Viên Viên hẳn là không biết bản thân cứ như vậy.

đã bị chị em tốt của mình bán đứng nhỉ? Con nhỏ mập mạp giống đồ ngốc kia có lẽ còn tưởng rằng chị em tốt của cậu ta sẽ giúp cậu ta giữ bí mật mãi mãi đấy”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.