🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đường Viên Viên đứng dưới phòng bảo vệ ở dưới tầng ngẩn người qua một lúc lâu, hai tay xách theo hai hộp quà không tài nào cử động được, thật sự không chịu nổi nữa cô mới đặt hộp quà lên ghế, thở phào một hơi.

Mệt mỏi thật đấy, sao mà anh trai mãi vẫn chưa xuống đây.

vậy, có phải đang ngủ trưa hay không, nếu như đang ngủ trưa thì cô có nên về trước rồi tính tiếp hay không đây?

Vốn dĩ trong khoảng thời gian này Đường Viên Viên đã nghĩ kỹ rồi, không thể gặp Uất Trì Diệc Thù được, cô muốn chờ sau khi mình giảm béo xong mới tiếp tục tới đây tìm anh trai, cũng coi như là cho anh một bất ngờ nhỏ.

Nhưng trong lòng lại không nhịn được nỗi nhớ anh.

Lần này tới tặng quà, bên ngoài thì xem như là vì giúp Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn, trên thực tế cô cũng có suy nghĩ riêng của mình.

Ngay khi cô đang suy tư, Đường Viên Viên bỗng thấy hai bóng người đang chạy vội vàng ở phía xa xa, gương mặt cô lập tức hiện lên vẻ vui mừng, là Chung Sở Phong và anh trai.

Đường Viên Viên hưng phấn kiễng lên vẫy vẫy tay với hai người họ.

Chỉ chốc lát sau cửa phòng bảo vệ đã bị người khác kéo.

ra, Uất Trì Diệc Thù cũng chạy tới nhưng vẫn chưa ổn định lại hơi thở được, đôi mắt đen kịt dừng lại trên gương mặt nhỏ đang đỏ bừng lên vì nóng của Đường Viên Viên: “Sao lại tới đây vào lúc này chứ?”

“Anh” Sau khi phát hiện ra tâm tư của mình, lại đối mặt với ánh mắt chăm chú của Uất Trì Diệc Thù như vậy khiến cô không khỏi cảm thấy có chút ngại ngùng, mềm giọng gọi một tiếng.

“Bé Viên à”

Đúng lúc đó Chung Sở Phong chạy tới, so sánh với Uất Trì Diệc Thù một chút cũng nhận thấy được anh ta đang bị khó thở, thở hổn hển nói: “Thật đúng là em rồi, may mà không nhận nhầm. Sao đột nhiên em lại chạy tới đây, mặt đã đỏ tới mức đó rồi, có mệt lắm không vậy? Đi nào, anh Sở Phong đưa em lên phòng ký túc uống cốc nước nhé”

Vừa dứt lời, Uất Trì Diệc Thù đã nắm lấy tay Đường Viên Viên nói: “Đi với anh”

Đường Viên Viên có chút hoảng loạn nói: “Em vẫn chưa lấy quà kia mà”

“Chung Sở Phong, mang theo mấy món đồ kia đi”

“Được thôi”

Chung Sở Phong ngay cả một chút ngần ngại cũng không có, tiến lên xách theo hai món quà của cô rồi nhanh chóng chạy theo bắt kịp hai người họ, bộ dáng lấy lòng vừa đi theo sau Đường Viên Viên vừa nói: “Thời tiết nóng như vậy lần sau em đừng tự mình chạy tới đây nữa, lỡ như bị cảm nắng thì phải làm sao bây giờ? Gọi một cuộc điện thoại thì anh Sở Phong và anh trai em sẽ lập tức qua đó mà, không cần em phải chạy đến đây đâu”

Thật ra Đường Viên Viên tới đây để tặng quà, không ngờ sẽ bị bọn họ lôi kéo lên tận phòng ký túc của nam sinh, trong khoảng thời gian ngắn biểu cảm trên mặt có chút ngại ngùng.

“Phòng ký túc của các anh, Viên Viên có thể vào sao?”

“Sao lại không vào được chứ? Ký túc xá nữ thì nam sinh không thể vào, nhưng nếu là ký túc xá nam thì nữ sinh có thể vào bình thường mà. Ha ha ha, anh đã gọi điện thoại cho hai cậu bạn cùng phòng để họ mặc quần áo cẩn thận rồi, nghìn lần không thể dọa sợ bé Viên được đâu”

Nghe anh ta nói xong mặt của Đường Viên Viên đỏ lên.

Ánh mắt lạnh lẽo của Uất Trì Diệc Thù bản tới: “Nói hươu nói vượn gì vậy?”

“Ha ha ha, chỉ đùa một chút thôi mà” Chung Sở Phong vò đầu, cười ngây ngô tới mức không nhìn nổi, anh ta vẫn đang nhớ Đường Viên Viên, không ngờ cô ấy đã tự mình đi tới đây rồi, cho nên Chung Sở Phong mừng rỡ không chịu nổi, hơn nữa một thời gian ngắn không gặp cô ấy này vậy mà lại gầy đi rồi.

Gương mặt nhỏ bầu bĩnh tròn trịa của Viên Viên lúc trước giờ đã bắt đầu trở nên góc cạnh có nét rồi, hơn nữa sau khi cô ấy này giảm cân gầy đi thì căm vậy mà lại có chút nhọn nhọn, có lẽ mặt của cô ấy là mặt trái xoan.

Chỗ này có ai không biết Uất Trì Diệc Thù từ trước đến nay chưa từng lại gần con gái, người trong trường ngoài trường muốn theo đuổi anh đếm không xuể được, mọi người đều biết rõ, nhưng thật sự chưa từng thấy anh lại gần người đó bao giờ.

Hiện giờ lại nắm tay một cô ấy dẫn vào ký túc xá nam, sau khi bị người khác thấy được thì trong nháy mắt đã một truyền mười mười truyền một trăm rồi, không bao lâu sau toàn bộ ký †úc xá nam đều bị chấn động rung chuyển.

Khi Đường Viên Viên bước vào phòng ký túc, hai cậu bạn vốn dĩ vẫn đang ngủ say đã tỉnh hẳn rồi, họ mặc quần áo gọn gàng nghiêm túc, vì nghe nói em gái của Uất Trì Diệc Thù muốn tới đây cho nên họ không dám làm bừa, thậm chí đã bắt đầu giả vờ chăm chỉ học bài.

Trước khi Đường Viên Viên đi lên còn bắt đầu thảo luận sôi nổi.

“Wow, anh Thù của chúng ta đẹp trai như vậy mà lại còn có thêm một cô em gái. Hơn nữa, anh Thù của chúng ta đẹp trai như vậy, có phải em gái cậu ấy cũng sẽ xinh đẹp y hệt như thế không nhỉ?”

“Chắc chắn phải xinh đẹp, gen của dòng họ nhà họ sao có thể gặp vấn đề mà xấu xí được chứ?”

“Có chút mong đợi rồi đó, cô ấy xinh đẹp à… Trường của chúng ta vốn dĩ đều là sói đói thì nhiều mà thịt non lại chẳng được mấy”

Biến đi, làm ơn đừng bày ra bộ mặt đáng khinh như vậy ở trước mặt anh Thù, nếu không anh Thù có thể nhấc một chân lên đá chết cậu đó.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.