Mẹ Chung nghe vậy có chút tức giận, nhưng bà ấy không ngờ thằng nhóc thổi tha Chung Sở Phong lại nói với con bé rằng mình không thích người ta, như vậy còn có thể đuổi người ta nữa sao?
Có cái rằm ấy! "Viên Viên, cháu quen biết Sở Phong lâu như vậy, cháu cho rằng thằng bé là người như thế nào?"
Đường Viên Viên luôn có quan hệ tốt với Chung Sở Phong nên đương nhiên cô cũng sẽ nghĩ rằng anh ấy là người tốt, nếu không cô sẽ không chạy đến bệnh viện thăm, thậm chí giúp đỡ anh chăm sóc dì.
Nghĩ đến đây, cô dịu dàng nói: "Anh Sở Phong là một người rất tốt." "Mặt nào tốt?"
Đường Viên Viên: "Mặt nào cũng tốt." "Nếu như mọi mặt đều tốt như vậy, cháu có muốn cùng thằng bé tìm hiểu nhiều hơn một chút không? Ví dụ, nếu thằng bé nói rằng nó không thích cháu, có lẽ là nó đang nói dối cháu chăng?" “Nói dối cháu?” Vẻ mặt Đường Viên Viên lộ ra chút hoang mang, cô lắc đầu: “Không đâu ạ, anh Sở Phong đối xử với Viên Viên rất tốt, cũng chưa từng lừa gạt Viên Viên "Vậy dì hỏi cháu, tại sao anh Sở Phong của cháu lại đột nhiên nói với cháu rằng nó không thích cháu?"
Bà ấy không tin đứa thằng nhóc kia ngu ngốc đến mức chủ động nói không thích người. Theo tính cách của thằng bé dù có kìm nén thì cũng sẽ không phủ nhận, chắc chắn phải có lý do gì đó nên thằng bé mới nói như vậy.
Nhắc đến chuyện này, Đường Viên Viên cảm thấy có chút xấu hổ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-trao-2/2307606/chuong-1669.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.