Editor: Trà sữa trà xanh
Người phụ nữ mặc đồ ngủ màu trắng thuần, sau lớp sa mỏng lộ ra da thịt nhẵn nhụi như ngọc, loáng thoáng khiến người ta chẳng phân biệt rõ được mà lại vô cùng quyến rũ người, đầu tóc còn khẽ ướt, một nửa rủ xuống trước ngực, một nửa ẩn bên trong khe rãnh của quần áo ngủ, một khuôn mặt điềm tĩnh nhu thuận thuần trắng khiến người ta muốn hung hăng trìu mến.
Trong nháy mắt khi kéo cửa ra, đồ ngủ trên một bên vai đột nhiên bị tuột xuống, lộ ra da thịt nõn nà, dưới ánh đèn mơ hồ phát ra ánh sáng.
Tần Ngu nhìn trước mắt mỹ nhân kiều diễm cởi đồ, trên mặt cười tươi đến nỗi có nếp nhăn.
Nhẹ nhàng đóng cửa đi vào bên trong nhà ngồi xuống trên ghế sofa: “Thật ngại quá, làm cô thất vọng rồi, người tới không phải là ông xã của tôi, lại là tôi.”
Sắc mặt của Mộ Song nửa trắng nửa hồng, rất đặc sắc, rất lâu mới ngồi lên trên giường, lạnh lùng nhìn Tần Ngu: “Cô tới làm cái gì?”
Tần Ngu đứng ở trong phòng dạo hai vòng, cuối cùng dừng ở bên người Mộ Song, khẽ cúi người, giảo hoạt cười một tiếng: “Đương nhiên là đến thăm hỏi em gái tốt của tôi rồi, như thế nào? Chân bị trặc có tốt hơn không? Có muốn tôi giúp cô bôi thuốc không?”
Mộ Song hừ lạnh một tiếng, xoay đầu sang một bên.
Tần Ngu cười hắc hắc, thay cô kéo quần áo rơi xuống về chỗ cũ, vỗ vỗ mặt của cô: “Chậc chậc, buổi tối sao không mặc quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550976/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.