Editor: Táo đỏ phố núi
“Tần Ngu” nhìn thức ăn và cơm bị nhả ra đầy đất thì lạnh lùng cười một tiếng, vẻ mặt khát máu, đôi môi đỏ của cô ta nhả ra mấy chữ, “Đều ói ra hết? Ôi… Không nhìn ra, rất có khí phách.” Cô ta đưa tay từ dưới đất lên, nắm lấy tóc của Tống Lãng, dùng sức kéo ra, đưa cậu tới trước mặt của mình, đáy mắt hiện lên chút sảng khoái điên cuồng, “Nhưng mà, đáng tiếc, đời tao ghét nhất người nào chống đối lại tao!”
Tống Lãng giãy giụa muốn xoay đầu sang một bên, trên da đầu truyền tới cảm giác vô cùng đau đớn, khiến cho cậu không thể động đậy, trong miệng thỉnh thoảng truyền tới mùi vị khó chịu, đó là mùi bùn đất ở dưới chân.
Một miếng lại một miếng, “Tần Ngu” điên cuồng nhét từng miếng vào trong miệng của cậu, nhét cho tới khi cậu nuốt không trôi.
Không biết qua bao lâu, Tống Lãng trở nên suy yếu, không còn sức lực để nhúc nhích người nữa, lúc cả người tê dại đi, một cảm giác lạnh lẽo đổ ập từ trên đầu đổ xuống
Nước chảy từ trên mặt xuống miệng, cậu theo bản năng liếm liếm môi, giọt nước trên lông mi khẽ rung động, cuối cùng vô lực nhắm mắt lại.
“A lô?” Chợt trong không khí lại vang lên một giọng nói kinh khủng như ở địa ngục, cậu theo bản năng né tránh vào một góc.
Rầm rầm rì rì nói chuyện một lúc sau, trên bắp chân của cậu chợt truyền tới một cảm giác đau nhức, giống như là bị cái gì đó giẫm nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550955/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.