Editor: Táo đỏ phố núi
“Cho anh một lời giải thích hợp lý.” Tần Ngu còn chưa hồi phục lại tinh thần, bất ngờ ở trước mắt đã xuất hiện một gương mặt anh tuấn, nhưng mà trên khuôn mặt đó, đôi mắt không giấu được chút mệt mỏi.
Tần Ngu kinh ngạc mặt đỏ tới tận mang tai, lắp ba lắp bắp, ngay cả một câu nói đầy đủ cũng không nói nên lời, “Anh… anh… tại sao anh lại ở đây?” Lúc này Tống Mạc không phải là nên ở trong phòng làm việc của Tống giám đốc chờ cô về hay sao? Vì sao anh lại xuất hiện ở trước mặt của cô, lại còn không hề có tiếng động nào, giống như quỷ vậy.
Không khí giữa hai người có chút trầm mặc và kỳ quái… Tần Ngu nhìn chằm chằm vào vẻ mặt lạnh lùng và sững sờ của Tống Mạc thật lâu, cảm giác ở sau lưng mồ hôi lạnh đang chảy ròng ròng.
Chuyện này, sao lại khác xa so với sự tưởng tượng của cô như vậy? Lúc này tổng giám đốc bá đạo không phải nên nhào lên ôm cô vợ bé nhỏ của mình thật chặt không ai có thể tách ra được, sau đó hôn một nụ hôn thật dài thật sâu, rồi thì thầm bên tai của cô một câu “Từ nay về sau hãy hứa là không rời khỏi tầm mắt của anh dù chỉ một bước” chứ? Vì sau thực tế lại tàn nhẫn như vậy?
Cuối cùng Cố Uyển Uyển cũng không nhịn được nữa, chen lấn cái bụng bự của mình vào giữa hai người, lôi kéo Tần Ngu về phía người của mình, khẽ chọt vào ót của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550943/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.