Editor: Táo đỏ phố núi
“Địa chỉ.” Phong cảnh ngoài cửa xe lướt qua rất nhanh, giọng nói thật thấp của Cố Viêm Chi truyền tới.
Kiều Hi mặc chiếc áo gió tì cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, không nói một lời. Chạy suốt cả buổi cho tới trưa cũng không được ăn miếng nào, cứ như vậy bị Cố Viêm Chi kéo lên xe, trong lòng cô vô cùng tức giận.
Cố Viêm Chi nhìn thấy bộ dạng lạnh nhạt xa cách của Kiều Hi, lông mày nhíu lại, không kiên nhẫn nhắc lại lần nữa, “Địa chỉ của Tô Mạt Lỵ.”
Kiều Hi nhếch miệng, hai tay vòng trước ngực nhìn Cố Viêm Chi bằng ánh mắt xem thường, “Giám sát Cố điều tra giỏi như vậy thì không cần tôi nói cũng biết chứ.”.
Cố Viêm Chi giật mình một chút, vẻ mặt nghiêm nghị, đưa tay ra nắm lấy cổ tay của Kiều Hi.
Trên cổ tay đột nhiên truyền tới nhiệt độ khác thường khiến cho Kiều Hi rút tay lại theo bản năng, nhưng mà không rút được, ngược lại trên cổ tay lại truyền tới cảm giác đau đớn, cô hất cằm lên nhìn về phía Cố Viêm Chi, vẻ mặt vô cùng quật cường.
Cố Viêm Chi khẽ liếc cô một cái, trong đôi mắt sáng ngời của anh đã hiện lên sự lạnh lẽo đến rùng mình, “Bây giờ là thời điểm sống còn, không phải là thời gian để cho em đùa giỡn đâu.”
Kiều Hi nhìn thấy vẻ mặt vô cùng nghiêm túc của Cố Viêm Chi, giọng điệu này không giống như nói giỡn, nhất thời có chút chột dạ, cắn cắn môi dới, cụp mắt xuống nói mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550935/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.