Editor: Táo đỏ phố núi
Cuối tuần vốn là nên thảnh thơi, nhưng vì có mẹ Tần và ba Tần tới nên giống như một cơn ác mộng.
Vào lúc ăn bữa sáng, nhắc lại chuyện xưa, dường như mẹ Tần rất kiên nhẫn, “Chú rể mới vẫn chưa trở về sao?”
Tần Ngu hận không thể túm tóc quăng mình ra ngoài cửa sổ, hung hăng gặm một miếng bánh mì, không chút sức lực nhìn về phía mẹ Tần, “Vẫn chưa.”
”Ồ, không sao đâu, mẹ và ba con đã quyết định -- nếu như hôm nay chú rể mới vẫn chưa trở về, thì chúng ta sẽ tới công ty tìm cậu ấy.”
”Mẹ...” Tần Ngu vô cùng ai oán kéo dài một câu.
”Con cho rằng mẹ con không nhìn ra chút tâm tư này của con sao, như thế nào, chú rể mới không thể gặp người sao?” Mẹ Tần đưa ngón tay lên dí vàotrán của Tần Ngu, “Ngoan ngoãn gọi điện thoại cho chú rể mới trở về đi,nếu không thì mẹ sẽ đưa con và ba con tới công ty thật đó.” Taoo do leêquíy dđono.
Tần Ngu xoa xoa trán, cảm giác cả người giống như bị sét đánh vậy.
Ăn sáng xong, dưới sự giám sát của hai ông bà, bấm số điện thoại của Tống Mạc.
Chuông điện thoại mới vang lên hai tiếng, người đàn ông đã nhận cuộc gọi, giọng nói trầm thấp từ tính, “A lô.”
”Cái kia, anh đừng ở công ty nữa, mau trở về đi, ba mẹ tôi muốn gặp anh.”
”Tôi đang ở dưới lầu.”
“...”
Cúp điện thoại, Tần Ngu quay trở về phòng ngủ mặc thật áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550889/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.