“Nó, nó… nó sao lại dựng lên…” Tần Ngu ngơ ngác đứng ở tại chỗ, nắm chặtchiếc khăn lông ở trong tay, mặt đỏ tới mang tai, nói lắp ba lắp bắp, vẻ mặt của cô tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Tống Mạc cụp mắt xuống liếcnhìn một cái, rồi khẽ ngẩng đầu, “Đó là phản ứng sinh lý bình thường của đàn ông vào buổi sáng, có gì mà phải ngạc nhiên.”
Tần Ngu quayđầu nhìn phía ngoài cửa sổ, mặt trời như một quả cầu lửa lớn treo lơlửng giữa bầu trời xanh thẳm, nhìn đặc biệt chói mắt.
”Bây giờ đã là giữa trưa, chứ không phải là buổi sáng!” Cô vô cùng xấu hổ và giận dữ bật thốt ra một câu.
Tống Mạc nghiêng đầu, yên lặng mấy giây, giống như là đang suy nghĩ, một lát sau, vẻ mặt không đổi ngẩng đầu nói, “Ồ, tin là em cũng đã nhận ra, tôi so với những người đàn ông bình thường khác thì thời gian sẽ kéo dàilâu hơn.”
“...” Tại sao lại có một người đàn ông có thể tự đại và vô sỉ như vậy!
Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, giọng nói cà lơ phất phơ củaTiếu Dịch truyền đến, “Lão đại, chị dâu, em đi vào nha.”
Trong lòng Tần Ngu chấn động mạnh một cái, sao bây giờ cái tên nhóc con chuyên quấy rối kia lại tới chứ?
Nếu như bị cậu ta chứng kiến...
Cô ngoảnh đầu lại nhìn người đàn ông đang trần truồng như nhộng bình tĩnhnằm trên giường kia, vô lực vỗ trán, với cái miệng nhiều chuyện của tênnhóc này, nếu để cho cậu ta nhìn thấy, thì cho dù cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550878/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.