Tất cả thái độ lạnh lùng lười biếng thay đổi trong chớp mắt, mặt mày ủ rũ xuống đứng ở bên cạnh Tống Mạc, người phụ nữ có đôi mắt đen láy mang theo chút thấp thỏm, thoạt nhìn có vẻ đặc biệt trong sáng, giống như một con thỏ vô tội, “Tống tiên sinh, tôi có thể kính anh một ly rượu không?”
Tống Mạc ngước đôi mắt lên, lạnh lùng nhìn người phụ nữ một cái, ánh mắt, rơi vào cái ly rượu trong tay của cô ta, dưới ánh đèn chất lỏng màu đỏ đang óng ánh, bàn tay thon dài của người phụ nữ đang cầm chiếc ly, cánh tay cầm rất chắc chắn, không run rẩy, cũng không thể hiện sự khẩn trương nào, lại một lần nữa ngẩng đầu lên, nhìn lại gương mặt của người phụ nữ, trong đôi mắt đen kia, chỉ có mong đợi, không có sự căng thẳng, không có sự mưu tính, hết sức trong suốt, giống như là… Đôi mắt trắng đen rõ ràng của Tần Ngu, trong suốt tới mức giống như hồ nước mùa thu.
Trầm mặc mấy giây, tiếp nhận ly rượu từ trong tay của người phụ nữ, rồi đặt lên trên bàn ở bên cạnh.
Không hề nhìn về phía người phụ nữ nữa, ánh mắt của Tống Mạc, rơi vào một khoảng không hư vô nào đó, lúc đó, trong hình ảnh mơ hồ, anh lại không nhịn được mà nhớ tới Tần Ngu, không biết người phụ nữ ngu xuẩn kia lại... Người phụ nữ kia bây giờ đang làm gì? Có nhớ tới anh không? SSdienng dànlew quy9on.
Lâm Lam bị gạt bỏ ở đó không quan tâm đứng mấy giây, cảm thấy người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550854/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.