Vô cùng mệt mỏi, Tần Ngu nằm ở trên giường, nhưng mà thời gian mới trôi qua được một chút, đã ngủ rất say rồi.
Mà cô đắm chìm trong giấc mộng trong đêm khuya dài đằng đẵng, còn Hứa Giang Nam thì vẫn ngồi trong thư phòng, bức tường màu trắng, căn phòng rộng lớn như vậy, yên lặng không một tiếng động, thân hình người đàn ông cao lớn nhìn có chút cô đơn vắng vẻ.
Ánh trăng sáng lành lạnh xuyên qua rèm cửa sổ từng chút từng chút chiếu vào căn phòng, dưới tác dụng của sinh lý, Tần Ngu không tình nguyện mơ mơ màng màng tỉnh lại từ trong giấc ngủ, có chút ánh trăng chiếu vào đầu vai của cô.
Giống như người mộng du vén chăn lên đi xuống giường, chui vào toilet.
Tới lúc đi ra, đi qua thư phòng, trong bóng tối yên tĩnh lại phát hiện ra bên trong cánh cửa của thư phòng có chút ánh sáng nhẹ nhẹ chiếu ra, kéo thành một vệt dài trên mặt đất.
Tần Ngu hơi ngẩn ra, Hứa Giang Nam vẫn còn chưa đi ngủ.
Đẩy cửa đi vào, ánh đèn sáng choang, khiến cho cô theo bản năng nheo mắt lại.
Mấy giây sau mới thích ứng được, vốn là đang suy nghĩ lung tung, dưới ánh đèn cũng từ từ tỉnh táo lại.
Trong tầm mắt nhìn thấy tình cảnh này, lại khiến cho cô không nhịn được mà cau mày lại.
Hứa Giang Nam vẫn ngồi chỗ đó như trước, khó có được chút nhàn hạ, áo sơ mi cởi ra hai cúc, cả người dựa vào ghế, cánh tay lười biếng để lên tay vịn, ngón tay thon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550809/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.