Sáng sớm mùa đông, không khí lạnh lẽo ẩm ướt, khí thở ra nhanh chóng hóa thành sương trắng trong không khí.
Tần Ngu ôm Tần Lãng nhanh chóng chui vào bên trong xe, điều hòa ấm áp, bên trong xe nhanh chóng ấm lên, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn của hai người đỏ bừng lên.
Hứa Giang Nam khởi động xe, trên sườn mặt thanh tú, luôn treo nụ cười ôn hòa, xe chạy về phía trước, ánh mặt trời ngoài cửa xe chiếu vào rơi trên mặt của anh, giống như có một tầng sóng nước chậm rãi lưu động, ôn nhu không nói nên lời.
Hôm nay, với anh mà nói, là một ngày rất đặc biệt, nếu như thuận lợi, hôm nay, anh cùng Tần Ngu sẽ chọn ngày kết hôn.
Xe thong thả tiến lên, trong xe thủy chung yên tĩnh, chỉ có âm thanh trong máy tính bảng, lời kịch của nam nữ trong phim ùn ùn vang lên.
Gần nhất Tần Lãng rất thích phim tình cảm, trở nên trầm lặng cùng lạnh lùng, không nói nhiều lời.
Mà Tần Ngu, trong khung cảnh ấm áp như vậy, theo lẽ thường buồn ngủ.
Một đường không nói gì, ngồi xe hơn hai giờ, xe dừng trước một thôn nhỏ, thôn trang nhỏ này cực kỳ mộc mạc, bầu trời màu xanh bao la thấp thoáng núi xa, đêm qua tuyết vừa mới rơi xuống, tầng tuyết hơi mỏng đọng chồng chất ở trên con đường mòn, có tốp năm tốp ba người đánh ngựa trên đường. Thôn nhỏ này còn có một cái tên cực kỳ lịch sự tao nhã, gọi là Ô Đàm Thôn.
Xe rẽ vào một lối nhỏ, con đường phía trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550802/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.