Mà cuối cùng, rơi vào tai của cô là giọng nói bình tĩnh và nhẹ nhàng của anh, “Tần Ngu, chúng ta kết hôn đi.”
Tần Ngu, chúng ta kết hôn đi.
Anh nói, chúng ta kết hôn đi.
Tần Ngu lại im lặng.
Nếu như quay trở lại tám năm về trước, Hứa Giang Nam ngồi trước mặt cô, nắm lấy tay của cô nói một câu như vậy, thì cho dù biết rõ là núi đao biển lửa, biết rõ là phải trôi dạt khắp nơi, cô nhất định cũng sẽ không chút quan tâm nào mà đồng ý với anh ngay lập tức.
Đáng tiếc, thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt một cái đã qua tám năm, cô không còn là cô gái yêu anh đến mức không thoát ra được năm đó, lời của anh, mặc dù vẫn khiến cho lòng của cô rung động, nhưng lại không thể khiến cho cô có dũng khí gạt hết tất cả chỉ để gả cho anh.
Nói cho cùng, tám năm này, đã thay đổi rất nhiều thứ.
Nói cho cùng, cô cũng không yêu anh nhiều như trong tưởng tượng.
Trong lòng đột nhiên cảm thấy nặng nề, nguyên nhân là do hai chữ kết hôn ở trước mặt này, cô không thể không nghĩ tới sẽ gả cho anh, cũng không phải là không có kế hoạch sau này sẽ cùng sống chung một chỗ với anh, nhưng mà, muốn và làm vĩnh viễn là hai việc khác nhau. Cô cho là mình đã có thể tiếp nhận anh, nhưng bây giờ mới phát hiện ra chuyện này cũng chỉ là cô tự cho là mình đúng thôi.
Bởi vì khi anh nói ra những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550792/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.