Người đàn ông này cũng đã mở miệng nói ra, giống như là rất hiểu suy nghĩ trong lòng của cô, nói một thôi một hồi rất lưu loát trơn tru, giống như là không cần suy nghĩ gì hết, “Trước tiên cô không cần thể hiện ra vẻ mặt cáu kỉnh như vậy, ghế sofa trong nhà tôi, làm bể hai cái ly uống rượu và cây thông liễu, cho dù là cái gì cũng không phải chỉ có giá này, cho nên, tôi cảm thấy cô phải nên biết ơn tôi. Tôi cho cô ba ngày để chuẩn bị tiền, đúng ba ngày sau tôi sẽ tới nhà của cô, đi thong thả, không tiễn. À, thuận tiện đóng cửa lại giùm.”
Tần Ngu tức muốn nổ đom đóm mắt, đúng là người đàn ông có lòng dạ hẹp hòi lại mang thù như vậy, cùng lắm là do cô uống rượu say nên mới làm hư hỏng một số thứ ở trong nhà anh ta mà thôi. Những thứ đó ở trong mắt của Tống Mạc cũng không đáng giá bằng sợi lông của anh ta, vậy mà anh ta còn bắt cô phải đền?
Đây chính là cháy nhà hôi của một cách trắng trợn, không phải cô cố tình làm hư mấy món đồ đó, người đàn ông này lại tính toán chi li như vậy, rõ ràng là muốn làm khó cô mà.
Nhìn vẻ mặt nhởn nhơ tự đắc của anh ta, bộ dạng như không có chuyện gì xảy ra, người đàn ông này tuyệt đối không tử tế chút nào mà!
Lão hổ không phát huy lại cho cô là mèo bệnh phải không, đều muốn trèo lên đầu cô mà bắt nạt sao, xem ra không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550769/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.