Editor: Trà sữa trà xanh
Cố Uyển Uyển nhíu mày, số điện thoại? Nói đùa gì vậy, đưa cho anh số điện thoại rồi chờ ngày sau anh tìm tới tận cửa sao? Cô không có ngốc.
Cánh môi khẽ nhếch, vẽ ra đường cong xinh đẹp vui vẻ, "Biết rõ *, có tình ý gì sao? Chính là * sau khi, đường ai nấy đi, muốn số điện thoại của tôi? Không có cửa đâu."
Cố Thành nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Cố Uyển Uyển, đáy mắt nghiền ngẫm nổi lên bốn phía, "Không cho số điện thoại? Tên cũng được."
Cố Uyển Uyển xuy cười ra tiếng, người đàn ông này có phải ngốc hay không, tại sao cô phải nói tên của mình cho một người sẽ không bao giờ gặp mặt nữa.
Mang theo giày cao gót từng bước từng bước đi đến trước mặt Cố Thành, từ trên cao nhìn xuống, con mắt phi thường sáng, "Tôi nói vị đại ca này, đi ra ngoài không mang theo não sao, anh nói coi, tại sao tôi phải nói tên của mình cho một người lạ, ngựa đực." Hai chữ cuối cùng d[dlqd, Cố Uyển Uyển cố ý nhấn mạnh, trong ánh mắt tràn đầy khinh thường.
Khóe môi Cố Thành chợt co rút lại, ánh mắt trở nên tối tăm, ngựa đực? Người phụ nữ này thật đúng là không sợ chết.
Cố Uyển Uyển thấy người đàn ông không nói lời nào, vòng quanh người đàn ông, từ trên xuống dưới nhìn kỹ nửa ngày, chợt gật gật đầu, một bộ dáng trong sáng, "Tôi nói vị đại ca này, anh muốn số điện thoại cùng tên của tôi, chắc không phải là anh chụp hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550747/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.