Editor: Táo đỏ phố núi
Tần Ngu ngơ ngác ngoái đầu lại nhìn hướng Thẩm Ngạn rời đi, trong miệng không biết lẩm bẩm câu gì, sau đó chau mày lại, đi vào trong, ai ngờ, dưới chân mềm nhũn lại, loạng choạng một cái, thân thể liền ngã xuống.
Dường như là theo bản năng, như ma xui quỷ khiến, Tống Mạc từ trên ghế salon đứng dậy, tiến lên mấy bước, lúc Tần Ngu sắp ngã xuống đất, thì vươn cánh tay dài ra, khẽ dùng sức, ôm cô vào trong lòng.
Người phụ nữ mềm mại ở trong ngực, lòng bàn tay anh chạm vào làn da bên ngoài rất mịn màng nhắn nhụi, trơn mềm, cảm giác rất tuyệt vời, giống hệt như bốn năm trước đó, cảm giác giống nhau như đúc.
Không nỡ buông ra, anh lại có chút lưu luyến cảm giác như vậy.
Người phụ nữ này, đối với anh mà nói, cảm giác không giống nhau.
Ở trước mặt cô, anh năm lần bảy lượt phá vỡ ranh giới cuối cùng của chính mình, anh không làm cho cô phải cút ra ngoài, giống như vừa rồi, anh không muốn cô ngã xuống sàn nhà lạnh buốt, lại giống như bây giờ, anh không muốn buông cô ra.
Cô giống như là. . . . . Đang ngủ thiếp đi.
Cái đầu nho nhỏ của cô tựa ở ngực, giống như một con mèo nhỏ cọ tới cọ lui, giống như đang tìm tư thế thoải mái nhất để dựa vào, những sợi tóc mềm như lụa của cô rơi lả tả trên áo sơ mi của anh, có vài sợ theo khe hở của áo sơ mi chui vào lồng ngực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550716/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.