Editor: Táo đỏ phố núi
Xe chạy theo xe tải nhỏ chuyển nhà của công ty vận chuyển hướng tới khu Tĩnh An chạy tới.
Tần Ngu ôm Tần Lãng ngồi ở ghế phụ cạnh ghế tài xế, lúc đầu Tần Lãng ngồi ở phía sau , nhưng bé không cam lòng bị lẻ loi một mình, nên đã hấp tấp cởi dây an toàn bò lên người Tần Ngu, làm tròn chức trách bóng đèn sáng trưng.
Tần Ngu đối với nhà mới rất mong đợi, suốt đường đi con mắt đều sáng lấp lánh.
Tần Lãng lại phát huy bản chất nhiều lời, trái gọi chú Giang Nam một cái, phải gọi chú Giang Nam một cái, giống như là gọi hồn, khiến cho Tần Ngu nghe muốn chai hai lỗ tai luôn, thiếu chút nữa không nhịn được mà đem Tần Lãng ném từ trong xe xuống đường, thật không hiểu tính tình này của Tần Lãng là giống ai, Tống Mạc là người trầm mặc ít nói giống như là nói nhiều thêm một câu thì sẽ chết vậy, mà cô thì cũng không phải là người nói nhiều như vậy, theo lý thuyết, cũng không có khả năng giống cô.
Từ nhà trọ cũ tới khu Tĩnh An ước chừng đi xe hết một giờ, cũng may tối qua Tần Lãng vì hưng phấn mà ngủ không ngon giấc, nói một lát thì lăn ra ngủ trong lòng Tần Ngu, bên tai Tần Ngu được yên tĩnh không ít.
Lúc mười một giờ, cuối cùng xe cũng chạy tới khu An Tĩnh.
Chỗ này là khu dân cư hạng sang toạ lạc tại khu vực phồn hoa nhất của thành phố, không tiếng động mà hướng mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-danh-mon-ong-xa-tong-giam-doc-that-kieu-ngao/2550697/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.