Cô cho rằng anh muốn đi nhà vệ sinh, bởi vì bên cạnh nhà vệ sinh nữ chính là nhà vệ sinh nam.
Cô khẽ nói một câu thật xin lỗi, vòng qua anh đi ra ngoài.
Hoắc Lôi Đình một phát bắt được cô, "Em diễn trò thật đúng là chưa rahình dáng gì, cho rằng làm như thế có thể đưa tới chú ý của tôi?"
Hạ Bạch căn bản không có nhận ra anh là ai, tối hôm qua cô đau đến quá lợi hại, trực tiếp ngất đi.
Chỉ nhớ mang máng hình dáng, làm thế nào cũng không thể nghĩ đến, ác ma kia là người đàn ông ở trước mặt.
Cô thật sự không biết người đàn ông này nổi điên, nói cái gì.
Cô rút tay của mình: "Tôi nói xin lỗi rồi."
Hoắc Lôi Đình đột nhiên cảm thấy chơi càng ngày càng vui rồi, nhịn không được lộ ra nụ cười châm chọc: "Giả bộ vô tội, giả bộ hồ đồ, giả bộ xalạ, giả bộ đáng yêu. Những thứ này tôi nhìn thấy quá nhiều, em không thể lấy ra chút trò gian trá nào khác để cho tôi lập tức nhớ em sao?"
Cô đang nổi nóng, lại nghe anh nói khó hiểu, thái độ cuồng vọng kiêungạo không biết xấu hổ, càng thêm tức giận đến lông tóc đều dựng lên.
"Kẻ điên, bệnh thần kinh, chó ngoan chớ cản đường, tránh ra!"
Cô tức giận mắng to, đưa tay phải đi đẩy anh lại phát hiện mình căn bản đẩy không được thân thể anh.
Hoắc Lôi Đình có hứng thú tệ hại, cảm thấy vô cùng đã nghiền, cô nhóc xấu xa này rất thú vị.
Kẻ điên, bệnh thần kinh?
A, chưa từng có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-kieu-ngao/12215/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.