"Này!" Cô đè nén lửa giận, nghe điện thoại.
"Hạ Bạch hả, là cha. . . . . ."
"Có chuyện gì nói đi."
"Ha ha, đừng lớn tiếng như vậy, cha nhớ con...."
"Không phải là không muốn cho tiền nuôi dưỡng chứ!" Hạ Bạch nói thẳng vào vấn đề.
Với ông ta, không cần vui vẻ.
"Hạ Bạch con đừng nói như vậy, chuyện của mẹ con, đã qua nhiều năm rồi, chúng ta đừng nhắc đến những chuyện này có được không?"
"Rốt cuộc chuyện gì?"
Bên đầu điện thoại kia sửng sốt một chút, "Mấy ngày nữa con sắp tựu trường lên cấp III rồi, cha muốn cho con một con một chút tiền, con tới cầm một chút đi."
Hạ Bạch hít sâu một hơi, "Bao nhiêu."
"5.000...." Cha có chút áy náy nói, "Dì Trương của con quản lý rất chặt, cha để dành nửa tháng mới có bao nhiêu, con...."
"Tôi lập tức đi qua." nói xong, dứt khoát cúp điện thoại.
Hung hăng siết điện thoại, buộc mình nuốt nước mắt về trong bụng, cất bước đi xuống bậc thang....
trên bầu trời yên tĩnh, đột nhiên xuất hiện một chiếc máy bay trực thăng, phá vỡ thế giới yên tĩnh.
Cánh quạt phát ra âm thanh đinh tai nhức óc, máy bay đáp trên mặt đất, bụi đất tung bay.
một đám bụi mù chưa lắng xuống, trên máy bay đi xuống một người đàn ông có vóc dáng cao lớn mạnh mẽ.
Thân hình anh kiên định, đi xuyên qua bụi.
Thân thể của anh cao gần 1m9, mặc dù tây trang thủ công số lượng có hạn trên thế giới, cũng bao bọc không nổi bắp thịt làm cho người ta máu nóng sôi trào.
Gương mặt đó càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-kieu-ngao/12212/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.