Buổi tối,
Chiếc xe của anh đã về sau một ngày dài giải quyết mọi công việc.
"Thiếu gia đã trở về" quản gia đã đợi anh ở của biệt thự.
"Bác Trần, cô ấy đâu?" Anh nhìn quanh biệt thự không thấy Chung Thiên Như quay anh hỏi quản gia.
" Thiếu phu nhân mới theo Tiểu Nhã và Tiểu Vũ ra vườn chăm sóc hoa rồi." Quản gia trả lời anh.
Anh nghe vậy cũng đi ra vườn hoa. Anh nhìn thấy cô không còn buồn rầu như lúc sáng mà thay vào đó là vẻ mặt tươi tắn, trong sáng hòa mình vào những bông hoa.
Anh đi tới cô không để ý đến sự xuất hiện của anh. Cô vẫn chăm chút từng bông hoa.
" Thiếu gia đã về." tiểu Nhã và Tiểu Vũ đồng thanh chào anh. Lúc này cô mới để ý đến sự xuất hiện của anh.
"Anh đã về." Cô lên tiếng chào anh.
"Hoa vườn rất đẹp." Miệng anh khen nhưng trong đó có phần lạnh lùng làm cho mọi người xung quanh có cảm giác xa cách.
"Đúng, hoa ở đây rất đẹp." cô nói
" Vườn hoa này là do mẹ tôi trồng, bà ấy bảo con dâu tương lai của bà ấy chắc chắn thích trồng hoa như bà ấy." Anh càng nói thì cô càng không hiểu ý của anh. Nhưng phải câu nhận rằng vườn hoa ở đay rất đẹp, có đủ các loại hoa.
Hai người cứ như vậy ngắm nhìn những bông hoa cùng hai suy nghĩ khác nhau.
Đến giờ cơm tối,
Hai người dường như không bao giờ nói chuyện với nhau trên bữa ăn. MỘt khoảng không lặng thinh anh ăn phần của anh tôi ăn phần của tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1719310/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.