A Bình đưa cô về Cảnh Chi Viên. Cô suy nghĩ rất nhiều về những chuyện bà kể cho cô. Hoá ra cô không phải là đứa con không bố mẹ. Cô vào trong biệt thự với gương mặt thẫn thờ, trên tau cầm chiếc lắc nhỏ được là rất tinh tế và tỉ mỉ.
Hôm nay cô rất mệt, cô nghĩ rằng chuyện thất lạc con cái và bị những kẻ bắt cóc họ bắt cóc rồi mang đi chỉ trong phim, truyện nhưng cho đến hôm nay bà kể sự tình cho cô nghe cô mới ngộ ra hoá ra chuyện đó lại sảy ra với chính bản thân mình.
"Tiểu phu nhân." cô đi vào cửa đã thấy Tiểu Vũ đợi ở đó.
"Bữa tối hôm nay không cần gọi tôi đâu, tôi không muốn ăn." Cô nhìn Tiểu Vũ rồi nói một cách mệt mỏi. Nói rồi cô thẳng lên phòng không để ý mọi thứ xung quanh. Tiểu Vũ nhìn thấy Chung Thiên Như như vậy cảm thấy rất lạ: "Thiếu phu nhân làm sao vậy buổi sáng còn vui vậy mà sao bây giờ lại buồn thiu." Tiểu Vũ khó hiểu nhìn cô.
Cô đi lên phòng tay vẫn cầm chiếc lắc ngồi thẫn thờ.
Bên này anh.
Anh vừa đi làm về thấy cô không ổn liền sai A Bình lên thư phòng.
"Thiếu gia" A Bình cúi người chào.
"Ở bệnh viện đã đã sảy ra chuyện gì." Anh lạnh lùng nói.
"Thiếu phu nhân.....
............
.......... chuyện là như vậy." A Bình kể lại đầu đuôi câu chuyện của cô cho anh biết.
Anh rơi vào trầm tư "Ra ngoài đi." Anh ra lệnh cho A Bình.
Anh ngồi trong thư phòng trầm tư một lúc rồi đi về phòng. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-ac-ma/1719308/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.