Chung Thiên Như rất bất ngờ vì cô anh ở nơi này. Cô tưởng trừng mình không bao giờ gặp anh nữa nhưng cô tính không bằng trời tính anh đang đang đứng sát cô.
Cô không nghĩ nhiều nữa, cô đẩy anh ra ngồi dậy, bước xuống giường.
Anh thấy hành động của cô giọng lạnh hỏi "Cô mới dậy định đi đâu?" Anh kéo tay cô lại.
" Tôi không thể ở đây được bà tôi đang cần tôi, tôi đã đi lâu quá rồi." Dù cô rất sợ anh nhưng bà cô không yên tâm để bà ở một mình.
Cô đi được mấy bước quay lại "Hôm nay cảm ơn anh." Cô cảm ơn vì từ hôm nay anh đã cứu cô. "Anh...anh cho tôi biết đường đi tới khu bình dân đi đường nào không?" Cô hỏi anh.
"Xuống tầng một đi thẳng, rẽ trái đi thêm đoạn nữa là tới." Anh trả lời cô. "Cảm ơn anh" cô cảm ơn anh lần nữa.Nói rồi cô đi theo hướng anh chỉ
Cô vừa đi thì Tư Hạo vào " Cô bé ấy đâu rồi?" Tư Hạo vào không thấy cô đâu hỏi anh. "Đi rồi " Anh thản nhiên trả lời.
"Cậu đúng là...." Tư Hạo biết mình không nói lại được Du Minh Kha nên bất lực bỏ đi.
"An Tinh sáng khu bình dân điều tra bà của Chung Thiên Như bị bệnh gì?" anh vừa đi vừa nói với An Tinh.
Cô đi một lúc thì cũng tới khu bình dân. Cô đi tới phòng của bà thấy dì Lan gương mặt lo lắng thấy cô mở cửa hỏi: "Thiên Như con đã đi đâu mà dì gọi điện thoại con không nghe ?"
"Con....con điện thoại của con hết pin rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-ac-ma/164990/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.