Cô lúc này cũng đã nhận ra một điều. Đó là ngày tàn của Cẩn Mai đã đến. Nó tự động đến mà không báo trước cho Uyển Đình nên cô có hơi bất ngờ. Và nó cũng chẳng phải do cô gây ra, là Cẩn Mai tự gài bẫy chính mình. Ai mà lại lục tung phòng làm việc của Vũ Phong trong khi anh ta đang ở nhà chứ? Cô nghĩ có vẻ như Cẩn Mai đã không biết việc Vũ Phong đã trở về nhà, và cô ta đã thừa cơ hội lẻn vào phòng làm việc, cuối cùng là đã bị phát hiện.
Uyển Đình không biết tâm trạng của Vũ Phong lúc này như thế nào, nhưng Cẩn Mai thì có lẽ cô biết rất rõ.
-Tin cô? Cô thừa biết tôi cấm bất cứ ai vào phòng làm việc, vậy mà cô vẫn ngoan cố bước vào và lục ngăn tủ?
Mặc Vũ Phong gằn giọng, ai nhìn vào cũng cảm nhận được sự ớn lạnh do anh ta tỏa ra. Anh ta vốn như thế ngay từ đầu, nhưng hôm nay sự ớn lạnh ấy càng khiến cho người khác rợn da gà khi ở trước biệt thự, có hàng tá người áo đen đứng đó giống như đã sẵn sàng làm việc gì đó nguy hiểm.
Uyển Đình nhìn bọn họ rồi cô nhìn xuống Vũ Phong. Con mắt sắc lạnh của anh ta dường như càng đáng sợ hơn gấp nghìn lần. Vô hồn, tàn nhẫn, chẳng có chút gì gọi là tia ấm áp trong đó.
-Em xin anh mà Vũ Phong, xin anh hãy tin em… á!
Cẩn Mai đang nói thì đã bị một người áo đen chặn họng. Là Vũ Phong đã ra lệnh cho người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833396/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.