-Nếu muốn sắm đồ thì vểnh mông lên đi xin tiền tên Mặc Vũ Phong ấy, đừng có ở đây làm trò hề trước mặt tôi!
Trần Uyển Đình lớn tiếng. Cẩn Mai nghe thấy câu này thì tức giận mà trừng mắt nhìn Uyển Đình. Cô ta vứt bộ quần áo xuống sàn mà lững thững đi lại. Nhân lúc Uyển Đình không chú ý thì cô ta tát cô một cái.
Bà Tô cùng Tiểu Nhi đang đứng bên kia chắp hai tay lại cầu trời cho Cẩn Mai mau chóng được siêu thoát. Ý bà ta muốn nói là nếu Cẩn Mai mà dám tát Uyển Đình thì cô ta tới số rồi, không qua khỏi kiếp nạn này của Uyển Đình được đâu.
Uyển Đình vẫn lạnh lùng như cũ. Cô đứng thẳng lại, lưỡi liếm lấy vết máu đang rỉ nơi khóe miệng rồi liếc nhìn Cẩn Mai. Cặp mắt của Uyển Đình khác xưa nhiều lắm, vậy nên khi nhìn vào nó là Cẩn Mai lại run rẩy. Nhưng cô ta vẫn cứ mạnh miệng cho là mình đúng, cô ta hất cằm lên mà nói.
-Cô nghĩ cô là ai? Chỉ là một phu nhân hữu danh vô thực mà dám lên giọng với tôi à? Tôi nghĩ cô nên xem lại thân phận của mình ở đây. Mặc Vũ Phong yêu tôi hơn cô. Chính cô còn là người đã hãm hại tôi xảy thai, mất đi đứa con giữa tôi và anh ấy, vậy mà bây giờ còn tỏ ra người bị hại hay sao?
Uyển Đình im lặng nghe cô ta nói. Cẩn Mai bước lại gần, miệng cô ta nhếch lên khinh bỉ, cô ta chỉ ngón tay lên vai Uyển Đình. Mạnh tay đẩy cô, nhưng Uyển Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833386/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.