Tại bệnh viện, một lần nữa Tuấn Lãng rơi vào lo lắng tột cùng. Mặc Vũ Phong cũng ở đó, mặt anh tái mét. Anh không biết mình đang lo lắng cho Uyển Đình hay Cẩn Mai nữa vì cả hai đều ở trong phòng cấp cứu. Trong người anh cứ rạo rực sợ hãi.
Anh đứng dựa vào tường, nhìn vào hai bàn tay mình. Vũ Phong sốc đến trợn tròn mắt, tay anh đang run. Anh không ngờ đến được hai bàn tay mình đang run.
Mặc Vũ Phong cố nhớ lại, hình như đã rất lâu rồi hai bàn tay anh không run rẩy một cách đáng sợ thế này. Nói đúng là anh thấy sợ, anh thực sự sợ rồi, nhưng sợ vì điều gì, sợ mất cô… hay sợ cô bỏ anh mà đi. Không phải, anh sợ cả hai.
Tuấn Lãng bên này đang ngồi trước phòng cấp cứu. Nhìn thấy Vũ Phong đang đứng như trời trồng thì anh tức giận đi lại nắm lấy cổ áo Vũ Phong đẩy mạnh vào tường.
-Thằng khốn, Uyển Đình mà có bị làm sao thì tao sẽ không tha cho mày đâu!
Đôi mắt Tuấn Lãng nổi đầy tơ máu. Răng nghiến chặt, hai tay nắm lại thành quyền giơ lên trước mặt Vũ Phong. Nhưng Tuấn Lãng không đánh, hai người nhìn nhau như hai con hổ đang tranh giành chủ quyền lãnh thổ. Cả hai đều ngang tài ngang sức.
Mặc Vũ Phong bây giờ trừng mắt nhìn Tuấn Lãng. Vì tâm trạng của anh đang khó chịu nên Vũ Phong giơ tay đấm vào mặt Tuấn Lãng một cái. Tuấn Lãng cũng không vừa mà đánh lại Vũ Phong, nhưng chưa kịp đánh thì đã bị một giọng nói chặn lại.
-Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833380/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.