Bàn tay Vũ Phong bỗng siết chặt lại. Tuấn Lãng nhìn sang chỗ khác khiến cho Vũ Phong càng khó hiểu. Đó hình như là ánh mắt khiêu khích. Mặc Vũ Phong không nhìn lầm, Tuấn Lãng vừa với khiêu khích anh, nhưng tại sao?
-Minh Hoàng.
Anh mở miệng, cất giọng khàn đặc gọi tên Minh Hoàng. Nhưng cậu ta vẫn đang sầu não mà ngồi ngắm nhìn tình yêu sét đánh dưới kia. Vũ Phong gằn giọng nói một lần nữa thì Minh Hoàng mới giật mình mà nhìn anh.
-Cái gì thế?
Minh Hoàng tròn mắt nhìn bộ dạng hoảng loạn của Vũ Phong, cậu bắt đầu cảm thấy kì lạ.
-Vũ Phong, cậu vừa mới hoảng loạn đúng không? Cậu vừa mới mất bình tĩnh.
Minh Hoàng tỏ vẻ nghiêm trọng mà nói. Vũ Phong nghe vậy thì ngơ người nhìn Minh Hoàng. Hoảng loạn? Mất bình tĩnh? Anh thực sự vừa mới như thế sao?
Không thể nào, anh chưa bao giờ như thế, anh luôn điềm tĩnh cho dù trời có sập, chiến tranh có nổ ra anh vẫn giữ bình tĩnh. Nhưng khi nãy chỉ vì một ánh mắt mà anh đã hoảng loạn.
-Cậu vừa mới nhìn thấy thứ gì không nên nhìn à?
Minh Hoàng nhíu mày nói. Vũ Phong không trả lời, anh chỉ nhếch mép nở một nụ cười như một tên tâm thần. Minh Hoàng sợ đến nổi da gà. Nụ cười ghê rợn này của Vũ Phong chỉ dành cho những kẻ mà anh cảm thấy xứng tầm.
-Minh Hoàng, hôm nay ngoài đấu giá ra thì còn có sự kiện khác không?
Vũ Phong hỏi. Minh Hoàng rớt mồ hôi trả lời.
-Nghe nói hôm nay còn có tổ chức một trò chơi, nhưng là trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833355/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.