Hợp đồng đã kí xong. Vậy là cô chỉ còn chờ đợi 1 năm nữa, hết một năm cô sẽ rời khỏi đây. Ly hôn với Vũ Phong, sống một cuộc sống mới. Cô nghĩ mình nên buông bỏ tình yêu này từ bây giờ. Cứ cố gắng là sẽ được nhỉ? Cô chỉ sợ mình không buông được thôi.
Mặc Vũ Phong nhìn cô bằng con mắt đăm chiêu. Xem ra lần này cô đã quyết tâm rồi. Anh còn tưởng là chiêu lạt mềm buộc chặt. Nhìn Uyển Đình thì anh dám chắc cô có thể nghĩ ra chiêu đó để kéo anh lại.
Trần Uyển Đình quay người rời đi, nhưng chưa được một bước cô chợt nhớ ra một chuyện mà quay lại nói với anh.
-Còn nữa, sắp tới tôi sẽ dọn ra khỏi đây để sống ở kí túc xá, tuần sau là nhập học rồi.
-Nếu dọn ra ngoài để thuận tiện đi chơi với đàn ông khác thì cứ việc.
Vũ Phong nhếch mép nói. Uyển Đình cau mày lớn tiếng.
-Vũ Phong!
-Cô muốn thế còn gì, nhưng suy nghĩ của cô ngu ngốc thật. Kí hợp đồng 1 năm mà chuyển ra kí túc xá sống cũng vậy thôi. Chẳng khác nào cô đang tố cáo với mẹ mình rằng cô không thoải mái khi ở Mặc gia.
-Ý của anh là tôi không được ở kí túc xá chứ gì?
Uyển Đình cãi lại. Cô trừng mắt nhìn Vũ Phong ấm ức. Anh là một tên khốn nạn nhất mà cô từng thấy. Vũ Phong châm chọc.
-Cô không đi đâu cả, một là ở Mặc gia hai là nghỉ học.
Uyển Đình nghe vậy thì xem như hiểu ý. Anh ta không cho phép cô ở ký túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833353/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.