Trần Uyển Đình vì quá mải mê ru Kha Nguyệt nên cô quên mất Vũ Phong vẫn còn ngồi trong phòng. Cô giật mình nhìn anh ta, Vũ Phong nhếch mép nói.
-Cảm giác thế nào hả? Phu nhân.
Anh nói rồi nở một nụ cười châm chọc. Uyển Đình mím môi lại. Cô biết anh ta đang khinh thường cô vì khi nãy cô diễn vai một người vợ tốt.
Lúc này Cẩn Mai từ bên trong xuất hiện, vì ở phòng tổng tài có cả phòng ngủ. Cẩn Mai bước ra từ chỗ đó, Uyển Đình nhìn cô ta bất giác điếng người. Cẩn Mai mặc đồ không chỉnh tề như ban sáng, trên cổ còn có những vết đỏ chót. Uyển Đình chợt nhận ra rằng anh trai của cô đã phá hỏng việc tốt của Vũ Phong rồi.
-Anh yêu, đứa trẻ đó là ai thế?
Cẩn Mai ngồi bên cạnh Vũ Phong cau mày nhìn đứa bé mà Uyển Đình đang bế trên tay.
Uyển Đình hắng giọng quay người lấy chiếc xe đẩy.
-Xin lỗi vì đã làm phiền anh.
Cô nói rồi quay người rời khỏi phòng. Vũ Phong không nói gì chỉ nhìn theo, thật sự ngày hôm nay cô đã làm cho anh mở mang tầm mắt. Ngày thường cô chỉ quanh quẩn vài bộ đồ và anh ít khi nào thấy cô tô son, hôm nay cô giống như lột xác thành một con người mới vậy.
Bên này, Uyển Đình vừa mới ra khỏi phòng đã bị Minh Hoàng chặn lại, cậu ta bất ngờ khi thấy cô ôm một đứa bé trên tay.
-Uyển Đình, đây là con của ai?
Cậu tròn mắt hỏi cô, Uyển Đình trả lời qua loa.
-Là cháu của em.
Nói xong cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833342/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.