Một lúc sau mọi chuyện được giải quyết xong xuôi, thật ra chẳng có gì cần giải quyết cả, đơn giản là vì Tuấn Lãng không hề kiện tụng cũng chẳng đòi bồi thường, mấy cái xe kiểu đấy nhà anh có đầy, vứt bớt cho rộng chỗ. Hơn hết là nhờ vào tai nạn lần này anh cũng có cớ để nói chuyện với Uyển Đình.
-Thật sự không sao hả?
Lan Chu ngồi bên cạnh Uyển Đình mà lẩm bẩm, khi nãy tông xe người khác nó cũng hoảng lắm chứ, nhưng không phải hoảng về vấn đề tiền bạc mà nó chỉ sợ làm cho người ta bị thương thôi. Lần này không những không cần bồi thường mà còn được mời đi cà phê thế này thì đúng là quái lạ.
Tư Niên và Gia Kỳ cũng thế, cả bọn ngồi nhìn chằm người đàn ông đẹp trai đối diện. Khi nãy sau khi dọn dẹp mớ hỗn độn ngoài đường thì Tuấn Lãng mời cả bọn đi uống cà phê, hỏi để làm gì thì anh ấy bảo là để xin lỗi vì thắng vội nên mới khiến bọn họ cũng phải thắng gấp theo nên mới gây ra tai nạn.
Nói tóm lại là Tuấn Lãng đều cho lỗi là của anh nên mới khiến cho cả bọn bị sốc. Uyển Đình cũng có chút sốc, Tư Niên ghé vào tai cô hỏi nhỏ.
-Đình Đình, cậu thử hỏi xem tên này đầu có bị đập ở đâu không?
-Không đâu, anh ấy có ý tốt mà.
Trần Uyển Đình vội trả lời lại rồi ngồi thẳng mỉm cười nhìn Tuấn Lãng.
-Em vẫn muốn xin lỗi anh vì chuyện lúc nãy…
Cô cười ngượng. Mái tóc hơi rũ xuống kèm với ánh nắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833338/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.