Uyển Đình bước trong gian hàng chọn vài món đồ để tập vẽ, vô tình cô lại gặp chị dâu của mình cũng đang loay hoay ngắm mấy món đồ bên kia.
-Chị Hi Văn!
Cô đứng đó gọi vọng lại, Cao Hi Văn xoay người thấy cô thì bất ngờ, cũng không kém phần phấn khích, Hi Văn chạy lại kéo cô sang cửa hàng bên đó nhìn ngắm đống đồ trang sức.
-Chị đến đây làm gì thế?
Uyển Đình hỏi một câu xụi lơ, Hi Văn hứng thú nói.
-Em có thấy mấy món đồ này đẹp không?
-Đẹp.
Cô nhẹ nhàng trả lời rồi lại tò mò.
-Kha Nguyệt đâu chị?
Kha Nguyệt là con gái của Hi Văn và anh trai Uyển Đình, tức là cháu gái của cô, con bé tới nay chỉ mới 5 tháng tuổi, một người mẹ bỉm sữa như Hi Văn đáng lẽ ra phải ở nhà chăm con chứ không phải đi ngắm trang sức kiểu này.
-Chị để nó cho bố nó chăm, chứ đâu phải lúc nào cũng là chị chăm được.
Hi Văn nhún vai, Uyển Đình nghe vậy thì cười ngượng, có vẻ anh trai của cô bị Hi Văn hành cho lên bờ xuống ruộng rồi, đường đường là một tổng tài của công ty thời trang và đá quý, bây giờ lại thành một ông bố bỉm sữa ở nhà trông con, nghĩ cũng tội nhưng thôi cũng không quan tâm làm gì.
-Đình Đình à, em có còn tiền không?
Cao Hi Văn đột nhiên nhìn cô bằng con mắt long lanh, đôi môi hơi mím lại ra vẻ cầu khẩn, Hi Văn thật sự rất dễ thương vậy nên mới lọt vào mắt của anh trai Uyển Đình, đặc biệt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-tong-tai-dai-ac/833330/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.