Cô ấy bước xuống lầu với tâm trạng vô cùng u uất. 
Tâm trạng đã buồn phiền mà đi xuống lầu càng cảm thấy chán nản hơn. 
Căn nhà này thật trống vắng, chỉ có cô và quản gia, một căn biệt thự to lớn thế này chỉ có hai người ở. Thật lạnh lẽo biết bao, đáng sợ thế nào. 
Cứ mỗi lần nhìn thấy căn nhà trống này là cô không thể nào kiềm được nước mắt, thật đau lòng. 
Cứ ngỡ là trong ba tháng này cô đã quen với sự cô đơn này nhưng không phải, cuộc sống này thật khó thích nghi, cô vẫn không thể nào làm quen được. 
"Thiếu phu nhân, cô ăn sáng." Quản gia nói với cô. 
Đúng vậy, đây chính là quản gia của căn nhà này, người mà tôi đã nhắc đến. Cô ấy được Dật Quân thuê về trước năm năm khi cô vào căn nhà này. Cô ấy.... rất lạnh lùng, ánh mắt lúc nào cũng đăm chiêu, có thể nói là chủ nào tớ nấy. Nhưng đặc biệt là cô ấy rất chân thành, là khẩu xà tâm phật, vã lại còn rất trung thành nữa, cô ấy lúc nào cũng nghe theo lời dặn dò của Bắc Dật Quân và chỉ nghe theo một mình anh ấy, ai cô cũng không nghe theo, cho dù là Bắc phu nhân và là Bắc lão gia hay là Bắc lão phu nhân đi nữa, cô cùng từ chối. Thật là một người đáng tin vô cùng. 
"Thiếu phu nhân à, cô hãy mau ăn sáng đi, rồi.... rồi uống thuốc tránh thai." Cô có lẽ là hơi khó xử khi nói ra lời này. 
"Là.... là anh ấy bảo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-dang-thuong-cua-bac-tong/2935239/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.